----- Forwarded
Message -----
Subject: [ChinhNghia] Re: [VIDANVIET] BỌN VIỆT NGU:
NHỮNG TÊN CHUYÊN XÀI BẠC GIẢ, LOAN TIN VỊT
Kính thưa quý vị quan
tâm,
Một bài viết có giá
trị thường là bài chúng ta lưu trữ để đọc lại và chia sẻ với bạn bè. Theo thiển
ý của tôi, bài viết dưới đây của ông Kim Âu là bài viết có giá trị, nhất là 3
đoạn văn (paragraphs) cuối.
Việt Nam chia đôi vào
1954 chì là tạm thời (chờ một bầu cử ở cả Bắc và Nam sau đó, để thống nhất đất
nước, nhưng Diệm không tôn trọng thỏa hiệp ký tại Geneva, từ chối một cuộc bầu
cử như thế). Bọn nào khăng khăng dựa vào sự chia đôi tạm thời đó để cổ võ cho
rằng có vĩnh viễn 2 quốc gia VN riêng biệt là phường Việt Ngu và Dốt, dễ bị
nhồi sọ, thiếu kiến thức lịch sử, và không có tinh thần dân tộc. Bọn nầy không
hiểu được (ngu và dốt thì hiểu được cái chó gì? Chính chúng còn không hiểu
chúng chỉ là loài thú vật, chưa hẳn là con người thật sự. Người thật sự thì
không ngu và không dốt) những người suy nghĩ cao và sâu hơn chúng, có sự độc
lập trong tư tưởng, biết suy tư dựa trên dữ kiện và Duy Lý, nhiều kiến thức hơn
nhất là về lịch sử, và có tinh thần dân tộc.
Thống Nhất đất nước là
mục tiêu có chánh nghĩa.. Chỉ tiếc rằng VC lại là phường đảng cướp, tham nhũng
quá độ, hủy hoại văn hóa, buôn dân bán nước, nên chúng đã mất chinh nghĩa và
cần phải lật đổ. Tuy nhiên, một chế độ không phải là dân tộc. Bọn nào đồng hoá
chế độ với dân tộc là phường ngu và dốt. Chế Độ luôn luôn tạm thời. Dân Tộc mới
là vĩnh viễn. Chế Độ VC đang và sẽ bị đào thải vì không hợp lòng dân, vì quá
ích kỷ, chỉ lo phụng sự Đảng, và không màng chi đến Dân. Chúng quá ngạo mạn,
quên đi câu ngạn ngữ “Ý Dân là Ý Trời”.
Trân trọng,
Ainsi Parlait/Thus
Spoke/Así Dijo Wissai
On Oct 6, 2017, at 4:59 PM, Gia Cat g> wrote:
BỌN VIỆT NGU:
NHỮNG TÊN CHUYÊN XÀI BẠC GIẢ, LOAN TIN VỊT
Những người có giáo dục đầy đủ xem việc đọc sách là chuyện bắt buộc do người trí thức không thể bằng lòng với những gì mình đang có, luôn luôn có tinh thần tiến thủ, cố gắng học tập nâng cao trình độ về chuyên môn, văn hóa xã hội, lịch sử, tư tưởng, luôn luôn tự trau dồi kiến thức mọi mặt, luôn luôn tự làm mới mình, thông qua việc đọc sách, học hỏi gạn lọc những tinh hoa mà người khác chắt lọc trong sách vở.. Thông thường thì người cùng thời, cùng thế hệ hầu như đều đọc qua những đầu sách nổi tiếng xuất bản trong cùng thời điểm. Vấn đề chỉ khác nhau tư chất mỗi người đều khác biệt nên cùng đọc mà tiêu hóa, lĩnh hội, vận dụng đều khác nhau, chẳng người nào chỉ mới nghe tên đầu sách ngưới khác đọc đã kêu om lên để khoe bộ não thiểu năng, u mê chậm hiểu. Người xưa có câu: “kẻ sỹ (người trí thức) 3 ngày mà không đọc sách thì cảm thấy diện mạo mình xấu xí, lời nói của mình vô vị. Vì thế việc đọc vài chục cuốn sách một năm cũng chẳng có điều gì đáng cho là quá sức, đến năm cuối tiểu học mà chưa đọc được vài chục đầu sách “Học Làm Người” thì ắt hẳn là phường con hoang vô gia đình, vô giáo dục và đương nhiên loại hạ lưu này từ lời nói đến hành động đều thể hiện bản chất hạ cấp, vô học; cho dù có cố viết câu cũng chẳng ra cú, viết mà chẳng biết mình viết cái gì. Cố đọc sách thì cũng chẳng hiều được sách nào đáng đọc, không phân biệt được các thể loại văn chương, hồi ký, tiểu thuyết, triết lý mà chỉ biết hóng nghe lỏmhọc lóm để nói năng láo lếu, giở giọng ha lưu đứng bến.
Lần đâu đọc tới cái tên Quạt Lôi Phong và Aladin, chúng tôi đã thừa biết cậu nhỏ này mắc bệnh chứng hoang tưởng, dốt nát nhưng luôn nuôi ước mơ trở thành phò mã cưới công chúa Ba Tư..như nhân vật trong câu chuyện chuyện cổ tích Ả rập “Aladdin và cây đèn thần” hoặc là võ công phải siêu quần như nhân vật trong truyện võ hiệp kỳ tình Qụạt Lội Phong của tiên sinh Kim Dung.
Tóm lại nhân vật tiểu quỷ này lúc nào cũng mơ thấy sống trong vừng hào quang như “ánh sáng đèn cầy” le lói của Aladin…nhưng khốn nỗi “Ánh sáng
đèn cầy” của Aladin là thứ ánh sáng lù mù, chỉ một cơn gió nhẹ là tắt ngỏm. Khi ông Sáu Góp Gió tiết lộ thân phận cậu con hoang Aladin, chúng tôi đã xếp cậu này vào loại không đáng chấp vì người ngu thường hay viết và nói những câu rất…NGU…và thuộc loại rất chầy cối vì NGU DỐT thường kèm theo bướng bỉnh bởi có bao giờ biết đến cái gì đúng, cái gì sai, phải trái mô tê gì nữa.
Như chúng tôi đã viết, mọi người đều thấy Đặng Chí Bình là bạn của tôi, thường xưng hô với nhau là “cố nhân” mối giao tình như vậy tưởng không cần phải nói nhiều thêm. Aladin khâm phục, tôn Đặng Chí Bình là thần tượng, thì cũng tạm cho là được vì đó là người quốc gia. Nhân vật thứ hai là Trần Trung Quân mà cậu tiểu yêu Aladin xem là thần tượng thì sụp hố nặng, và đó để lộ ra bản chất “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã”
Bởi thế chúng tôi chỉ nói nửa chừng, vừa phải để cho cậu tiểu yêu dốt nát, hoang tưởng chui đầu vào bẫy chuột.
Nguyên văn Aladin viết ca tụng Trần Trung Quân, biệt kích nhảy toán thứ thiệt, tác gỉa cuốn "Trong Lòng Địch” vốn là một tiểu thuyết mà Trấn Trung Quân xác nhận nhờ Nguyễn Thanh Hoàng xây dựng cốt chuyện. Trần Trung Quân xuất thân là một ký giả kiêm soạn giả tuồng cải lương thời trước 1975, trong khi làm tờ Sàigòn Thời Báo tại Houston, Texas những năm 1985-1988 từng phát hành vài tác phẩm tiểu thuyết hư cấu như "Trong Lòng Địch", "Ai Giết Hồ Chí Minh"… Ký giả chuyên viết phóng sự chính trị giả tưởng Trần Trung Quân rời Hoa Kỳ về Pháp vào khoảng cuối năm 1988. Bản dịch "Saigon et Moi": Hồi ký Đại Sứ Pháp Mérillon được phổ biến từ Pháp vào đệ nhất tam cá nguyệt năm 1989 với dịch giả Vũ Hải Hồ. Nội dung và xuất xứ của bài này là một trích đoạn hồi ký của đại sứ Pháp ở Sai gòn, Merillon. Bài viết này được dàn dựng đáp ứng đúng yêu cầu tâm lý của những ngưởi tỵ nạn, tác giả đã vẽ lại bối cảnh dàn xếp một giải pháp trái độn cho Sài Gỏn trong hơi thở vội vã, hoảng hốt khi sắp lâm chung năm 1975; với khả năng soạn tuồng cải lương chuyên nghiệp, bài viết này trở thành tài liệu “vô cùng giá trị”, hầu như năm nào gần đến 30 – 4 những tác giả hải ngoại thường “ sao y bản chính” trân trọng trích dẫn đưa vào bài viết như một tài liệu gốc mà không cần tra cứu cái gốc thật của tài liệu là tác phẩm của đại sứ Merillon nằm ở đâu. Bài được đăng lần đầu từ trang 32 đến trang 45, trong báo Lên Đường do ông Chính Đạo làm chủ nhiệm phát hành tại Houston, Texas, U.S.A - hai tháng 1 lần, bộ 1, số 4 từ ngày 15 tháng 4 đến 15 tháng 6 năm 1989.
Vì vậy trong thời gian từ 1989 đến nay rất nhiều nhà văn, nhà báo, nhà bình luận, cựu chính trị gia, tướng tá viết hồi ký thậm chí cả sử gia cũng đều dính đòn, dẫn tới làm mất hết giá trị những tác phẩm họ bỏ công sức viết ra khi trích đăng, trích dẫn đoạn văn này. Có lẽ bài viết này sẽ tiếp tục xuất hiện trên văn đàn nếu như không có tác phẩm
"Những Ngày Cuối Cùng của Tổng Thống ngô Đình Diệm" của ông Hoàng Ngọc Thành và Bà Thân Thị Nhân Đức xuất bản tại Hoa Kỳ vào năm 1994, trong phần phụ bản (trang 622-623) cuốn sách này có in một bức thư đề ngày 12-11-1990 của ông Jean Marie Mérillon, phủ nhận việc ông là tác giả của cuốn "Saigon et Moi". Lý do khi tìm tài liệu để viết cuốn sách của mình, năm 1989 ông Hoàng Ngọc Thành qua Paris tìm khắp các tàng thư không đâu có quyển sách “giá trị” đó. Ông buộc lòng liên lạc với chính tác giả là ông Mérillon lúc đó đang là Đại Sứ Pháp tại Mạc Tư Khoa. Trong bức thư trả lời ông Đại Sứ Mérillon viết:
"Riêng về cuốn sách "Saigon et Moi", tôi xin khẳng định rõ ràng là tôi không viết cuốn sách đó và cũng chưa hề viết một cuốn sách nào khác về Việt Nam cả. Do đó tác phẩm mà ông hỏi không phải của tôi. Tuy nhiên, tôi cũng tò mò muốn biết tác phẩm ấy và rất mong muốn nhận được các tin tức liên quan đến nó".
Mặc dù đã có sự xác nhận trên giấy trắng mực đen nhự vậy, nhưng do không có, không đọc tác phẩm "Những Ngày Cuối Cùng của Tổng Thống ngô Đình Diệm" của ông Hoàng Ngọc Thành và Bà Thân Thị Nhân Đức nên không biết sự giả mạo , lừa bịp này. Một số báo hải ngoại phát hành thượng tuần và trung tuần tháng 4-1995 vẫn tiếp tục xử dụng lại bản dịch của ông Vũ Hải Hồ kèm theo những ý kiến của họ..
Danh sách nạn nhân bị lừa chính là toàn thể độc giả tỵ nạn hải ngoại, chỉ những người cẩn trọng mới có thể phát giác ra những sơ hở trong bài viết này . Nhưng nặng nhất là những người dùng tài liệu này để dẫn chứng trong sách của họ tiêu biểu như: báo Đất Mẹ 56 phát hành tháng 4 năm 1995 tại Houston, Texas USA do ông Nguyễn Phi Thọ làm chủ nhiệm & chủ bút cũng đăng đề tài trên. Việt Nam Huyết Lệ Sử của Cao Thế Dung tại trang 849, do Đồng Hương xuất bản năm 1996, sách Đất Việt Người Việt Đạo Việt của Phan Thiết, do Văn Nghệ Tiền Phong Xuất bản năm 1996, Năm 1997 Đại tá Dương Hiếu Nghĩa xuất bản cuốn “Nước VNCH Bị Bức Tử” tức bản dịch cuốn La Mort du Vietnam của Tướng Vanuxem. Tiến sĩ Nguyễn Tiến Hưng trong cuốn “Tâm Tư Tổng Thống Thiệu”, Trần Đông Phong và các vị khoa bảng tiến sĩ, các nhà nghiên cứu sử, báo chí và nhất là các đài phát thanh Việt Ngữ tại hải ngoại.
Điểm qua làng văn làng báo hải ngoại người ta không thấy một nhà văn nhà báo bút danh là Vũ Hải Hồ. Xét kỹ thì thấy nó có trùng với một trong những bút hiệu của ký giả kiêm soạn giả cải lương Trần Trung Quân đôi lúc sử dụng trong khi làm tờ Sàigòn Thời Báo tại Houston, Texas trong những năm 1985-1988. Theo nhà văn Ngự Sử: "Trần Trung Quân rời Hoa Kỳ về Pháp vào khoảng cuối năm 1988. Bản dịch "Saigon et Moi" được phổ biến từ Pháp vào đệ nhất tam cá nguyệt năm 1989. Với một người có những biệt tài như vừa kể, thì việc dàn dựng một tác phẩm về tháng 4 đen, thực chẳng khó khăn gì. Trên thực tế có khá nhiều dữ kiện có thể dựng thành một khung vững chãi cho một vở kịch đầy tình tiết éo le như "Saigon et Moi".
Các sơ hở nếu có chỉ vì kiến thức chính trị giới hạn của ông đã bị năng khiếu hư cấu vô bờ lấn át. Với tất cả ưu nhược điểm của ông, chủ đích dàn dựng "Saigon et Moi", có lẽ nhằm trong ý hướng diễn nghĩa những ngày bi thảm cuối cùng theo như ông nghĩ là đã xảy ra. Cũng có thể, trong cơn ngẫu hứng động cỡn tháng 4 (April Fool), ông đã thả ra một "con cá tháng tư" (Poisson d'Avril) : "Saigon et Moi", đem những ngày tang tóc ra để mua vui vài trống canh?!"
Trần Trung Quân đã bịệt tăm trước khi bị vụ bịp lớn nhất về văn học chính trị ở hải ngoại lộ ra làm ảnh hưởng đến nhiều tác giả, tác phẩm khác vì sử dụng tài liệu giả “Hồi ký của đại sứ Pháp Merillon” của ông ta.
Việc này là một bài học lớn cho lũ Việt Ngu nhưng bọn này vẫn không lĩnh hội được và rất dễ bị vào tròng do bản chất lũ Việt Ngu này thích lừa người dối mình, lừa bịp lẫn nhau, và cùng nhau lừa dối những người khác nên hễ những tên bịp bợm nào nói đúng tâm lý, làm vừa lòng, vuốt ve tự ái của họ thì lập tức chúng nói gì, làm gì sai quấy đến đâu họ cũng cho đó là chân lý.
Mấy năm gần đây bọn Việt Ngu lại lãnh thêm hai đòn chí mạng nữa đó là “Mật Ước Thành Đô” của tác giả Kami và cuốn “Hồ Quang Sinh Bình Khảo”.
Vụ Mật Ước Thành Đô hay Hội Nghị Thành Đô chính tác giả Kami đã xác nhận đó chỉ là tin giả tưởng (đọc ở đây).
Tác phẩm Hồ Quang Sinh Bình Khảo là
nghi án đã được rất nhiều người nghiên cứu và có nhiều bài viết theo hai chiều hướng đối nghịch nhưng đối với chúng tôi dù căm ghét cộng sản đến đâu chăng nữa thì Hồ Chí Minh vẫn là Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc không thể là ai khác. Ông Hồ không chỉ là điệp viên của KGB, điềm chỉ viên của Phòng Nhì Pháp, cộng tác với tỉnh báo Anh sau khi ra tù ở Hồng Kông được tình báo Anh cho lập hồ sơ “kim thuyền thoát xác” và trước khi đọc tuyên ngôn ở Ba Đình ông đã trở thành điệp viên của Hoa Kỳ được đặt cho mật danh Lucius.
Tôi không mất công tranh cãi mà chỉ khuyên những tên Việt Ngu khăng khăng cho Hồ Chí Minh là Hồ Quang hãy đọc tác phẩm “Bên Giòng Lịch Sử” của Linh mục Cao Văn Luận Viện Trưởng Sáng Lập Viện Đại Học Huế để khai hoang não bộ.
Lẽ ra chúng tôi không viết thêm về tên con hoang Aladin này vì thực chất hắn ra sao nay diễn đàn đã biết cả nhưng độc giả đừng nghĩ rằng những tên hạ lưu, vô giáo dục, vô học là vô hại trong khi hắn là tên đã tung lên rất nhiều tin vịt, tin bịa đặt và mức độ nguy hiểm của loại tin tức tài liệu giả không phải là trò đùa mà đó là trò "đánh lận con
đen", "đảo ngược phải trái", "ngụy tạo lịch sử"
phá tan hết những công trình sáng tạo của nhiều người biến cả nền văn chương, văn học ở hải ngoại thành những sản phẩm ngụy tạo và những người cầm bút viết sách trở thành những kẻ chơi bạc giả..
Chúng tôi đã đọc quá nhiều bài viết của những tên chơi bạc giả khoác áo nhà văn, nhà báo. Điển hình như Lô Răng Phan Lạc Phúc trong bài viết "Người Tù Kiệt Xuất" Hắn đã viết một câu chuyện hư cấu hoàn toàn chỉ có trong óc tưởng tượng về Nguyễn Hữu Luyện trong khi thực tế đó chình là một tên phản quốc, đã đưa gần ba chục nhân viên công tác bí mật vào tay phản gián Việt Cộng. Hoặc như nhà báo Tú Gàn với những bài viết giả thật lẫn lộn vo tròn bóp méo sự thật, bịa đặt trơ tráo, lộ liễu không còn một chút liêm sỉ, đến nay tuy ông ta đã có hồi tâm "cai nghiệ tật nói láo" nhưng thỉnh thoảng vẫn "ngựa quen đường cũ"
Tất nhiên trình độ và kiến thức của loại con hoang Aladin thì quá thấp nhưng loại này rất dễ bị sử dụng, chỉ cần tâng bốc, cho chúng đi tàu bay giấy là chúng sẽ "phấn khởi hồ hởi tích cực hành động". Nhưng chúng tôi kh6ng việc gì phải mua chuộc, lấy lòng ai nên thấy hắn lại tào lao ca ngợi thần tượng NGU ĐẦN – BỊP BỢM của hắn cho rằng Việt Nam đã mất vào tay Trung Cộng khiến tôi thấy tên con hoang tào lao này đúng là thành phần mà tôi đăt tên là lũ Việt Ngu, loại người lúc nào cũng thích sỉ nhục chính dân tộc của chúng; cầu mong những gì sấu xa , tồi tệ nhất sẽ giáng xuống đầu dân tộc Việt Nam. Những kẻ sống nhờ vào loại tin vịt, bịa đặt đến mức hoang tưởng rằng tổ quốc và dân tộc Việt Nam sẽ bị diệt vong, sẽ trở thành một tỉnh của Trung Cộng vào năm 2020. Nếu vì lòng căm thù Việt Cộng thì chúng cứ tự nhiên nguyền rủa Việt Cộng nhưng chúng không nên nguyền rủa dân tộc đã sinh đẻ , tạo thành con người chúng.
Bọn Việt Ngu này ngu đến nỗi đồng hóa bọn độc tài mafia Cộng Sản với dân tộc Việt Nam. Bọn Việt Ngu này không nhìn ra được sự khác biệt giữa bốn triệu đảng viên cộng sản với gần chín mươi triệu người dân trong nước.
Một đàng là giai cấp thống trị phản động thiểu số, một đằng là giai cấp bị trị chiếm đa số hơn 44 lần.
Giai cấp thống trị là giai cấp lừa đảo, bóc lột, đàn áp. Giai cấp bị trị là giai cấp bị đàn áp, bị lừa đảo và bị bóc lột tận xương tủy nhưng chính là giai cấp bị trị đó sẽ tiến hành giải thể chế độ độc tài đảng trị vì chính họ là quốc dân, là sức mạnh của dân tộc, là mẹ đẻ của tất cả các lực lượng, thể chế, là nền tảng vững chắc đã đấu tranh giữ nước và dựng nước suốt mấy nghìn năm lịch sử.
Việc lũ Việt Ngu này phỉ báng bừa bãi vơ đũa cả nắm cho thấy chúng vì cái mặc cảm ươn hèn, thua bại trước đám cộng sản trong cuộc chiến đã qua. Chúng đã bắn giết lẫn nhau, cướp bóc từ suốt ngoài Trung vào tận Sài Gòn để tranh nhau phương tiện đào thoát, chúng đạp lên đầu nhau chạy trốn bỏ mẹ Việt Nam mà đi, bỏ mặc quê hương đồng bào cho bọn cộng sản dìm dân tộc vào cơ hàn thống khổ, đói nghèo lạc hậu. Đến khi đã an toàn trên xứ người bọn chúng quay lại cong đuôi tru tréo chửi rủa chính dân tộc đã sinh đẻ và cưu mang chúng nên người thay vì chúng phải biết hổ ngươi vì chúng đã không làm tròn nghĩa vụ một người dân đối với đất nước và dân tộc.
Lũ Việt Ngu này không bao giờ hiểu ý nghĩa của những chữ chủ quyền, độc lập tự chủ, dân tộc tự quyết và toàn vẹn lãnh thổ. Đọc cái câu "miền Bắc xâm lược miển Nam" của tên Nguyễn Nhơn và đám đồng môn của hắn chúng tôi thật sự thấy tởm cho cái học viện QGHC đã đào tạo ra loại Việt Ngu kém cỏi về lịch sử đến như thế.
Sự phân hóa của đất nước Việt Nam là do âm mưu vẽ lại bản đồ thế giới của các đế quốc sau Thế Chiến Thứ Hai. Hiệp ước Gebevi 1954 với lằn ranh vĩ tuyến 17 chỉ là nhát dao chia cắt dân tộc và tổ quốc Việt Nam của các thế lực quốc tế .
Vì vậy nguyện vọng thống nhất đất nước được giao cho cả hai bên. Hai ý thức hệ Quốc Cộng không dung hòa được thì phải một mất, một còn những kẻ nào mở miệng nói Bắc Việt xâm lăng miền Nam quả là thành phần ngu dốt, phản quốc từ trong tư tưởng vì chỉ có những tên phản quốc, phản dân tộc mới cầu mong cho đất nước và dân tộc Việt Nam chia cắt vĩnh viễn.
Sau 30 - 4 - 1975 những người cộng sản chiếm được miền Nam bằng sức mạnh thống nhất đất nước xây dựng chế độ độc tài đảng trị trên toàn lãnh thổ Việt Nam hiện nay đang trên con đường đi vào hoàng hôn lịch sử của họ. Nhìn lại lịch sử, từ sau khi chấm dứt thế thứ hai đến nay chưa được ba phần tư thế kỷ, trên mảnh đất do tiền nhân tạo dựng đã chứng kiến sự xuất hiện của nhiều thể chế nhà nước như Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, Nam Kỳ Quốc (Cộng Hòa Nam Kỳ Tự Trị), Đế Quốc Việt Nam, Việt Nam Cộng Hòa I, Việt Nam Cộng Hòa 2, Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam và nay là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và tất nhiên rồi cũng sẽ không tồn tại với thời gian nhưng dân tộc Việt Nam vĩnh viễn đứng trên giang sơn gấm vóc Việt Nam trường tồn cùng với nhân loại
Kim Âu
Oct 6/2017
__._,_.___
Posted
by: Gia Cat <
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc và cho Ý kiến.