Hình ảnh nói lên: Sự kiện Tội Ác Việt Cộng ! ! !






https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6kLmYKa-hPj1HvFQ9_a90KHJhUV_iUMIMpX4OuUtcp6iY8tidLohE38X7ObP2c42O5V9-qDdwu0FmyTgJjcSZI_uM_-UibAiDC_1ucag_fkHs2pV3BymecImeC0W5_uks9TF3NPCej5k/s1600/babui-danlambao-%C4%90a%CC%82%CC%81t+nu%CC%9Bo%CC%9B%CC%81c+la%CC%80+ca%CC%81i+%C4%91uo%CC%82i+sam1.jpg








Saturday, April 16, 2016

Nhà nước có trách nhiệm gì với thực phẩm?


Nhà nước có trách nhiệm gì với thực phẩm?

  • 15 tháng 4 2016

Khách mời trong Bàn tròn thứ Năm của BBC cho rằng, một trong những nguyên nhân chính khiến thực phẩm ở Việt Nam không an toàn là Nhà nước "chế tài hành chính và hình sự đều thiếu hoặc không đủ mạnh", cũng như trách nhiệm bảo vệ người tiêu dùng, bảo vệ người dân của chính quyền.
Xem thảo luận hôm 14/04 về an toàn thực phẩm ở Việt Nam và giải pháp cho vấn đề này tại: http://bbc.in/1NmejoZ
Nhà báo Phan Lợi liệt kê một số nguyên nhân khác, trong đó có việc Nhà nước "buông lỏng thanh tra và kiểm tra," "một bộ phận cán bộ tham nhũng và bảo kê, vô trách nhiệm với vấn đề an toàn thực phẩm", năng lực kiểm nghiệm của các đơn vị, và việc thiếu công khai minh bạch, tuy "trong luật đã quy định".
"Vấn đề này cực kỳ nghiêm trọng, là vấn đề rất lớn vì luật ở Việt Nam đã có yêu cầu công khai nhưng người không thực hiện chính là Nhà nước.
"Những lãnh đạo ở địa phương cho rằng bới chuyện này ra thì ảnh hưởng tới khách du lịch, hàng xuất khẩu, doanh số của địa phương.
"Họ cho rằng nếu không tiêu thụ được sản phẩm thì chết ngay, còn nếu ăn bẩn một tí thì chưa chết, còn chậm chết hơn.
"Cái cuối cùng tôi cho rằng liên quan đến xã hội dân sự, họ không hề được huy động thúc đẩy để tham gia cùng nhà nước để giải quyết những vấn đề này," Chủ tịch Hội đồng Khoa học của MEC (Trung tâm Truyền thông Giáo dục Cộng Đồng) nói.

'Mùa nào thức ấy'


Nhà báo Nguyễn Giang Phó trưởng Biên tập vùng châu Á của BBC Thế giới vụ cho biết, để đối trọng lại nền công nghệ chế biến thực phẩm, ở Anh có phong trào khuyến khích người dân mua sản phẩm sản xuất tại địa phương.
Nhà báo Nguyễn Giang trích dẫn bài viết của báo The Guardian đưa ra số liệu rằng từ năm 2011 đã có thêm khoảng 1- 3% người Anh trồng rau tại nhà.
"Báo chí, truyền thông, người dân đều rất có ý thức trong chuyện khuyến khích trồng cây tại nhà chứ không chỉ trông cậy vào những loại thực phẩm đã được chế biến hàng nghìn kilomet từ đâu đó không biết thành phần xuất xứ, không biết nguồn gốc.
"Đây là cách sống mới sạch sẽ hơn cho chính bản thân, hoặc như một số bạn ở đây nói là gần với thiên nhiên hơn."

Nhà báo Nguyễn Giang và người dẫn chương trình Hạnh Ly
Chia sẻ quan điểm này, chị Đào Thị Hằng cho rằng cần đi tìm hướng đi khác, là tập trung vào thực phẩm sạch, khuyến khích thực phẩm sạch.
"Con người cần sống hòa hợp với tự nhiên. Cơ thể mình thực sự cần cái gì, ăn uống hợp lý sẽ không tốn nhiều tiền," người sáng lập công ty sản xuất mắm sạch theo phương pháp truyền thống nói.
Giải pháp, theo chị Phạm Thị Bích Lan, là tăng cường trách nhiệm của cơ quan nhà nước trong việc bảo vệ người tiêu dùng, "tăng cường chế tài để loại bỏ những nhà sản xuất không chân chính" và "cần giáo dục tình yêu với đồng loại, với thiên nhiên từ ở bậc nhỏ nhất là mầm non".
"Hy vọng các nhà sản xuất dùng lương tâm với chính đồng loại, với chính môi trường của mình, sản xuất một cách chân chính, đừng sát hại đồng loại, môi trường thiên nhiên."

Bảo vệ người tiêu dùng


Khách mời Đào Thị Hằng trong chương trình thảo luận
Khách mời Đào Thị Hằng, Giám đốc công ty sản xuất mắm sạch, Mắm Thuyền Nan, cho biết, hàng năm Việt Nam vẫn có hội chợ hàng phụ gia thực phẩm với sự tham gia của nhiều nước châu Á cũng như phương Tây.
Đây là nơi mà muốn có hương vị, mùi vị gì, cũng có thể có được, chị Hằng nói, "và khách hàng nhìn nhận thực phẩm là theo ý của mình chứ không tôn trọng bản chất tự nhiên vốn có của nó."
"Đi ngược lại vấn đề, tại sao người Việt Nam dễ dàng chấp nhận những gì mà họ không biết? Là do họ đã mất sự kết nối với thiên nhiên ngay từ nhỏ. Còn người sản xuất luôn muốn bán được hàng do vậy tìm mọi cách chiều theo ý thị trường là ngon, và rẻ."
Giám đốc Công ty Rau Cười Việt Nhật Phạm Thị Bích Loan
Quản trị viên của Diễn đàn Nhà báo trẻ trên Facebook nói người tiêu dùng bị xâm phạm quyền lợi ở Việt Nam "rất ít khi" thấy có sự can thiệp hay lên tiếng của Hội Bảo vệ người Tiêu dùng.
"...Những hiệp hội, ngành hàng được thành lập ở Việt Nam, đáng lẽ ra tôn chỉ, mục tiêu của họ là phải xây dựng quy chuẩn về đạo đức kinh doanh và giám sát hội viên về vấn đề này để đảm bảo cho hội phát triển theo đúng kỳ vọng của Nhà nước.
"Nhưng nhiều hiệp hội ở Việt Nam sinh ra chỉ để thống nhất giá để lũng đoạn mang tính độc quyền hoặc bảo kê."
Xem lại toàn bộ thảo luận tại: http://bbc.in/1NmejoZ
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Friday, April 15, 2016

Công nghệ độc địa Đó là Đạo Đức Xã Hội Chủ Nghĩa do Hồ tặc dày công trồng người

 
Lượm trong Internet.

Công nghệ độc địa  
Chỉ vì hám lợi mà những kẻ buôn bán hoa quả, thực phẩm, hàng tiêu dùng đã bất chấp tất cả để sử dụng những “công nghệ độc địa”, vô nhân tính...

Đó là Đạo Đức Xã Hội Chủ Nghĩa do Hồ tặc dày công trồng người



http://img.infonet.vn/t660/Uploaded/daoly/2015_05_07/thuoc_doc.jpg
Với những thùng hóa chất trắng đục như thế này, hàng ngàn tấn chuối đã được “hóa phép” để từ chuối xanh thành chuối chín và cung cấp ra thị trường.
Với “công nghệ” này, các thương lái đã “phù phép” những trái cây xanh non trở thành chín mộng một cách ngoạn mục.

http://img.infonet.vn/t660/Uploaded/daoly/2015_05_07/thuoc_sau.jpg
Loại thuốc được ví như “bảo bối” giúp “tăng tốc thời gian” cho hoa quả.


http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/33.jpg
Sầu riêng “một ngâm” sẽ tự động chín đều.
Nhiều bạn đọc đã gọi điện đến đường dây nóng của báo Điện tử congluan.vn phản ánh: Tình trạng thực phẩm độc hại hiện nay đang tràn lan trên thị trường.
http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/4.jpg
Không cần mất nhiều thời gian chờ sầu riêng
chín với những xô nước “thánh” này.

Điều đáng nói là chúng ta đang có Hội Bảo vệ người tiêu dùng, Cục Vệ sinh an toàn thực phẩm….Nhưng tiệt nhiên không thấy tiếng nói, hành động cụ thể nào của các cơ quan này đối với thực trạng đáng báo động hiện nay.
http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/51.jpg
Chuối non xanh qua hóa phép thành chuối chín đều, bắt mắt.


http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/6.jpg
Keo kích ứng, phương pháp tạo ra mít trái mùa.

http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/8.jpg
Trứng ngâm hóa chất trở nên cứng, vón cục như bột

http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/71.jpg
Đu đủ xanh sau khi ngâm vài tiếng đã đổi màu thành vàng

http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/9.jpg
Mực thối lâu ngày qua xử lý hóa chất
thành đặc sản tươi sống tại các nhà hàng

http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/111.jpg
Chân gà ngâm hóa chất luôn tươi mới

http://cdn1.congluan.vn/wp-content/uploads/2015/05/122.jpg
Thịt lợn thối quá phù phép thành thịt lợn tươi tại các chợ




__._,_.___

Posted by: Ky-dallas Le 

Wednesday, April 13, 2016

NGƯỜI TÀI SẼ MÃI LẠC LOÀI TRÊN CHÍNH QUÊ HƯƠNG MÌNH


NGƯỜI TÀI SẼ MÃI LẠC LOÀI TRÊN CHÍNH QUÊ HƯƠNG MÌNH
Luật sư Lê Văn Luân, người tự ứng cử và đã bị loại ở hội nghị cử tri nơi cư trú.

SAI LẦM VÀ LẠC HẬU

Luân Lê

Các bạn thử nhìn vào và so sánh việc bầu cử, tổ chức bầu cử và lựa chọn ứng viên làm nghị sỹ, tổng thống, lãnh đạo đất nước của các quốc gia trên toàn thế giới để xem rằng chúng ta đang diễn ra điều gì trên mảnh đất này (?).

1. Miễn nhiệm và bầu mới 4 nhân sự cấp cao nhất mang tính nguyên thủ của nhà nước: từ Chủ tịch nước, Chủ tịch quốc hội (Lập pháp), Thủ tướng cùng một loạt các Bộ trưởng (Hành pháp) và Chánh án TANDTC (Tư pháp) khi chỉ còn vài tháng nữa là kết thúc nhiệm kỳ. Để rồi tháng 7.2016 tới đây sẽ tiếp tục phải bầu lại chính các chức danh này một lần nữa theo Hiến pháp và Luật bầu cử đại biểu quốc hội, Luật tổ chức quốc hội, Luật tổ chức chính phủ, Luật tổ chức tòa án nhân dân;

2. Việc một loạt các ứng viên tự do ứng cử đại biểu quốc hội khóa 14 bị loại ở vòng hiệp thương 2, lấy ý kiến cử tri nơi công tác, đặc biệt là nơi cư trú với những lý do: để chó ỉa sang nhà hàng xóm; không đóng góp cho thôn, làng; không hay tham gia các hoạt động của tổ dân phố;...thì thấy quả thực là những lý do hết sức lố bịch và vớ vẩn. Hơn nữa, có nhiều cử tri không được mời, đến dự bị ngăn cản và cho ngồi ngoài, có nơi thì ứng viên được nhiều người ủng hộ, nhưng sau khi kiểm phiếu thì lại "rất ít", nên đã diễn ra việc khiếu nại từ chính các cử tri này. Có lẽ không một nơi nào trên thế giới này đặt ra những vấn đề như thế việc cho bầu cử bằng những thứ nhảm nhí ấy. Bởi thế mà người nông dân làm khoa học cũng đúng, vì không trường lớp nào lựa chọn họ với những tầm thức cai trị và nhận thức xã hội như vậy được cả;

3. Dùng một vài chục cử tri nơi cư trú để đánh giá tiêu chuẩn một ứng viên, mà không để họ tự thể hiện năng lực của mình trước công chúng, thì quả đúng là đang dùng một bài văn để kiểm tra một người giỏi toán, hay có thể hiểu là dùng sự giới hạn của con người và địa lý để giải quyết một vấn đề vĩ mô mang tính quốc gia. Đó là điều không thể chấp nhận được. Vì xác suất thống kê đã nói, mẫu thử nhỏ không đủ để đại diện mang tính phổ biến. Điều này cần phải bác bỏ và thay đổi quy trình bầu cử ngay lập tức nếu muốn dân chủ, công khai và lựa chọn được người tài. Nếu không, đây chính là cơ chế để giết chết hiền tài là nguyên khí quốc gia một cách trắng trợn và đau đớn nhất. Ở Mỹ, các ứng cử viên phải đi tất cả các bang để vận động và tìm kiếm sự ủng hộ của cử tri trên toàn Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, dựa vào khả năng hùng biện, tranh luận, sự vận động tài chính, chính sách, tài diễn thuyết, đưa ra giải pháp quốc gia, quốc tế,...Còn ta thì ngược lại hoàn toàn.

Bởi thế, người tài sẽ mãi lạc loài trên quê hương mình mà thôi.



207.187 tỷ đồng mỗi năm biến đi đâu?


207.187 tỷ đồng mỗi năm biến đi đâu?

  • Bởi Admin
12/04/2016
0 phản hồi
Mạnh Kim
Hồ sơ Panama Papers, cho đến thời điểm này, chưa thấy tiết lộ thông tin gì liên quan Việt Nam nhưng tổ chức nghiên cứu phi lợi nhuận Global Financial Integrity (GFI, Washington DC; được thành lập năm 2006 với mục đích khảo sát dòng tiền phi pháp tuồn ra nước ngoài của các quốc gia, đặc biệt các nước đang phát triển) đã thống kê số tiền phi pháp được tuồn khỏi Việt Nam. 

Báo cáo GFI công bố tháng 12-2015 cho biết, từ năm 2004 đến 2013, các nước đang phát triển thất thoát đến 7,8 ngàn tỷ USD với tỉ lệ tăng trung bình 6,5%/năm - gấp đôi tỉ lệ GDP toàn cầu.

Dòng chảy tài chính bất hợp pháp (illicit financial flows) được định nghĩa là những phi vụ chuyển tiền hoặc vốn từ nước này đến nước kia. Gọi là “bất hợp pháp” bởi nguồn tiền được chuyển là tiền có được từ những hoạt động phi pháp chẳng hạn buôn lậu hoặc tham nhũng. Việc lập công ty ma ở những thiên đường trốn thuế được xem là phi pháp và việc cắn xé nguồn vốn ODA để tư túi và chuyển cất ở nước ngoài tất nhiên cũng không hợp pháp. Với Việt Nam, báo cáo GFI cho biết, dòng tiền phi pháp chảy ra nước ngoài đã tăng liên tục:
Năm 2004: 4,034 tỷ USD
Năm 2005: 4,665 tỷ USD
Năm 2006: 4,964 tỷ USD
Năm 2007: 5,473 tỷ USD
Năm 2008: 7,633 tỷ USD
Năm 2009: 13,054 tỷ USD
Năm 2010: 8,358 tỷ USD
Năm 2011: 11,967 tỷ USD
Năm 2012: 14,940 tỷ USD
Năm 2013: 17,837 tỷ USD
Tổng cộng: 92,935 tỷ USD (tức trung bình 9,293 tỷ USD/năm)

Trong bài viết trên Thời Báo Kinh Tế Sài Gòn (1-4-2016), kinh tế gia Vũ Thành Tự Anh cho biết, “trong 20 năm trở lại đây, chưa bao giờ bức tranh ngân sách xấu như bây giờ”. Không chỉ vậy, nợ công Việt Nam đang tiến đến ngưỡng “chết chùm”. 

Chiếc đồng hồ đo nợ công toàn cầu (cập nhật liên tục) của The Economist (truy cập ngày 12-4-2016) cho biết, nợ công Việt Nam hiện là 94.854.098.361 USD, tức mỗi đầu người, bất luận trẻ nhỏ hay cụ già, ông bán vé số hay cô nhân viên ngân hàng, phải gánh khoản nợ công là 1.039,67 USD. Điều trớ trêu là con số tổng thất thoát tài chính Việt Nam từ 2004 đến 2013 như nói ở trên (92,935 tỷ USD), mà tất nhiên người nghèo không hề liên quan, lại khá gần bằng với con số tổng nợ công (hơn 94,854 tỷ USD).

Trong bối cảnh kinh tế co thắt và khủng hoảng ngân sách sâu, bởi chủ yếu tình trạng thu chi bừa bãi và lạm dụng nguồn vốn vay ODA, tức một nền kinh tế cực kỳ bấp bênh không an toàn, người giàu chắc chắn còn tiếp tục chuyển tiền và tài sản ra nước ngoài, hợp pháp lẫn bất hợp pháp, như cơn sốt diễn ra lâu nay. Dòng tiền này dường như không được giám sát hoặc ngăn chặn. Cần biết, tổng ngân sách cho giáo dục năm 2015 là gần 225.000 tỷ đồng. 

Trong khi đó, mỗi năm lại có 9,293 tỷ USD (khoảng 207.187 tỷ đồng) được chuyển ra nước ngoài, một cách bất hợp pháp. Ai chuyển và bằng cách nào? Dĩ nhiên khi liệt kê hơn 140 quốc gia và công bố các thương vụ chuyển tiền ra nước ngoài bất hợp pháp hàng năm, GFI phải có nguồn. Họ không thể công bố bừa bãi mà không có bằng chứng. Chẳng phải tự nhiên mà Ngân hàng Thế giới tuyên bố ngưng cho vay ODA từ năm sau (2017).

Ngân sách khô hạn, tài chính quốc gia lại bị “xuất huyết”, đất nước xác xơ chỉ còn lại những tấm lưng nghèo. Người dân tiếp tục đối mặt với nợ chồng nợ, theo đà cơn sốt lễ hội tốn kém quanh năm và những công trình tượng đài chưa bao giờ mang lại phúc lợi xã hội và đóng góp cho tỷ lệ tăng trưởng kinh tế. Không dính dáng gì đến những cuộc “nhậu ngân sách” điên cuồng vô tội vạ, người dân bây giờ lại bị buộc phải “đổ vỏ”, phải gánh cái khoản nợ chết tiệt mà họ chưa bao giờ có trách nhiệm gây ra.
12998159_10154397888114796_5853543612507250382_o.jpg
Con số ước tính dòng tiền phi pháp chảy khỏi Việt Nam mỗi năm.
Đồng hồ nợ công của Việt Nam
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Tuesday, April 12, 2016

Bàn tròn Hội nhà báo độc lập VN tháng 4/2016: “Tiền hết, gạo không”, chính phủ đang phá sản?


Bàn tròn Hội nhà báo độc lập VN tháng 4/2016: “Tiền hết, gạo không”, chính phủ đang phá sản?

Kiều Phong

“Khi ông Thiệu (tổng thống Việt Nam Cộng Hòa) thay đổi những ông tỉnh trưởng học hành chính quốc gia bằng những ông sỹ quan thì người ta biết rằng sắp hòa bình rồi, sắp thua rồi (ý nói là chế độ miền Nam sắp sụp vì chính phủ quân sự)”. Bây giờ đảng thay đổi tất cả lãnh đạo bằng các ông công an: Sắp đến ngày”.
– VNTB
Sáng ngày 08/04/2016, Hội nhà báo độc lập Việt Nam (Hội NBĐLVN) tổ chức cuộc họp định kỳ tại quán cà phê Lọ Lem, 345 Nguyễn Trọng Tuyển, TP.HCM. Đây là cuộc họp công khai thứ 10 của Hội NBĐLVN kể từ tháng 9/2015.

Cách đây ba tháng, ngày 30.01.2015, trong cuộc gặp tất niên năm Ất Mùi năm 2015, các nhà báo của Hội nhà báo độc lập Việt Nam đã tiết lộ về tình trạng “cháy túi” của chính phủ Hà Nội. Một nhà báo đặt dấu hỏi: 
Chuyến thăm Việt Nam vào tháng 11/2015 của Tập Cận Bình có phải thực chất là nhắc nhở trả nợ,  giới cầm quyền Hà Nội trong thời gian sớm phải trả cho Bắc Kinh con số theo đồn đoán là 6 tỷ đô-la?

Ngày hôm nay, ba tháng sau, con số mà nhà báo đó nêu ra đang được thực tế chứng minh phần nào. Chính phủ Hà Nội đang đứng gần bờ vực phá sản hơn bao giờ hết.

Chủ tịch Hội Nhà báo độc lập VN Phạm Chí Dũng cho hay: Tháng 12.2015, đại diện Ngân hàng Thế Giới là bà Victoria Kwakwa thông báo một quyết định của Ngân hàng Thế Giới: dừng cho Việt Nam vay các khoản ưu đãi, trong đó có ODA. Sau đó đến đầu 2016 mới lộ ra một thông tin từ Quốc hội rằng thực ra từ năm 2011 đến năm 2015, Việt Nam đã phải vay một số khoản với lãi suất như lãi suất thị trường. Thế là nợ nần chồng chất, riêng trong năm 2016 sẽ phải trả nợ ít nhất là 150 000 tỷ đồng Việt Nam. 

Chúng ta thấy hai chuyến đi tới Việt Nam, một là của chủ tịch nhóm ngân hàng thế giới là ông Jim Yong Kim và hai là của Christine Lagarde tổng giám đốc IMF. Cả “tứ trụ” Việt Nam đón tiếp hai vị này nồng hậu nhưng Việt Nam vẫn không được cho vay một đồng nào. Sau đó liên tục lộ ra những thông tin rất xấu về tình hình nợ công, nợ xấu và ngân sách nhà nước.
Từ đó nhà báo Phạm Chí Dũng  nhận định: Ngân sách nhà nước năm 2016 sẽ lâm vào tình trạng khốn đốn. Thậm chí một số  chính quyền địa phương phải vay ngân sách trung ương và phải vay cả ngân hàng nữa để trả lương cho cán bộ, công chức. Trong khi đó,  tháng 12 năm trước, Ngân hàng Thế giới đã dừng các khoản cho vay ưu đãi đối với Việt Nam. Ngân hàng  Thế  Giới đưa ra 7 điều kiện,  trong đó điều kiện đầu tiên và tiên quyết là Hà Nội phải thực thi quyền tự do lập hội. Các tổ chức định chế tài chính đã tham gia vào mặt trận đấu tranh cho dân chủ ở Việt Nam.

Nhà giáo sử-địa Trần Minh Quốc bình luận: Vấn đề là Việt Nam phải nghiêng dần về phương Tây để tự cứu mình. Việt Nam đang gặp hai áp lực lớn: thứ nhất là áp lực từ Trung Quốc, thứ hai là áp lực từ tình hình kinh tế xã hội đang suy thoái đến mức báo động. Suy thoái đến độ chỉ tiêu đại hội XII đưa ra rất là khiêm tốn: khu vực  công nghiệp 40%, khu vực dịch vụ 40%, còn lại nông nghiệp tới 15%. 

Đây là cơ cấu kinh tế của một nước nông nghiệp lạc hậu chứ không phải của một nước công nghiệp hiện đại giống như Nghị quyết 12 nói rằng từ nay đến năm 2020 Việt Nam phải là một nước công nghiệp hiện đại. Việc thực hiện chỉ tiêu kế hoạch của đại hội Đảng lần thứ VI có nguy cơ phá sản. Chỉ có bám vào TPP  thì mới vực dậy đất nước Việt Nam để đạt được những chỉ tiêu đó. Mà muốn TPP thì xu hướng chính trị sẽ ngả dần theo phương Tây, không thể đảo lại ngược. 

Đây là tín hiệu đáng mừng cho đất nước chúng ta. Vì muốn cứu vãn nền kinh tế, muốn cứu vãn áp lực từ Trung Quốc thì Việt Nam chỉ có con đường duy nhất là phải ngả dần về phương Tây, nếu không muốn nói là Đảng phải thoái Trung. Dù muốn hay không  cũng có điều kiện để vực dậy phong trào dân chủ. Phong trào đấu tranh cho dân chủ nhân quyền đi lên, không thể nào ngăn cản được. Mấy năm gần đây chiều hướng rất cao.

Nhà báo lão thành Lê Phú Khải tiếp lời: Tôi đã suy nghĩ rất kỹ.  Nếu Trung Quốc còn cho tiền, dứt khoát đảng này còn đàn áp. Nhưng TQ không cho tiền nữa, chỉ cho vay thôi.  Bây giờ Trung Quốc đi đòi nợ rồi. Bây giờ kinh tế tiền hết gạo không, tôi nói thẳng. Các anh cứ đi lĩnh lương hưu mà xem. Lĩnh lương, tiền mới cứng, còn có bao bì ở ngoài.  Tiền ấy mới in ra. Tiền hết gạo không thì chính bản thân Trung Quốc cũng phải cho Việt Nam ngọ ngoậy, để Việt Nam mình chơi với phương Tây, để Việt Nam mình kiếm cháo, cơm để tồn tại làm đồng minh với Trung Quốc chứ không phải tồn tại để làm gì cả. Bây giờ Trung Quốc hết đồng minh rồi. Bây giờ Bắc Triều Tiên, Trung Quốc đã cấm vận; Myanmar thì đã bầu cử tự do rồi, Trung Quốc còn ai nữa? Chỉ còn mỗi  Việt Nam. Chính TQ cần Việt Nam mình chứ Việt Nam mình không cần Trung Quốc. Theo tôi biết thì bây giờ Trung Quốc đòi nợ thôi. Chỉ có con đường thân phương Tây để mà ngọ nguậy về kinh tế, để mà tồn tại. Tiền hết gạo không rồi.

Nhà giáo Trần Minh Quốc: Sau đại hội XII, Đảng chỉ tập trung vào nhân sự, tập trung để đối phó với “các thế lực thù địch”, hầu như buông rơi xã hội. Tôi đọc nghị quyết đại hội Đảng XII và chỉ thấy một vài con số về kinh tế-xã hội, không nói sâu như những kỳ đại hội trước. Do buông lơi về lãnh đạo xã hội, xã hội bao gồm cả văn hóa- giáo dục, trong một hai năm gần đây, tình hình xã hội diễn ra rất phức tạp như các anh em biết. Hở ra là chém giết, chỉ xung đột chút xíu là đâm nhau ngay, rồi thêm nạn nạo phá thai, rồi thêm nạn trò đánh thầy, rồi con đánh cha. Vừa rồi có vụ đứa con gái lấy chổi đập vào mẹ. Đó, tình hình xã hội rất là tối tăm. Thêm nạn bắt cóc nữa, thì bây giờ dân chúng nơm nớp lo sợ. 

Tất cả những chuyện này người dân sẽ đổ trách nhiệm lên chính quyền. Ai cũng nói là chính quyền lơi bơi (bầy hầy), không thể bảo vệ được dân. Đó là tình hình quần chúng ngày càng mất dần sự tin cậy vào lãnh đạo mà ở đây là đảng Cộng sản.

Nhà báo Lê Phú Khải kể: Hôm trước có một anh từng làm trong chính quyền Sài Gòn cũ, cấp đại tá, có nói với tôi thế này: “  Khi ông Thiệu (tổng thống Việt Nam Cộng Hòa) thay đổi những ông tỉnh trưởng học hành chính quốc gia bằng những ông sỹ quan thì người ta biết rằng sắp hòa bình rồi, sắp thua rồi (ý nói là chế độ miền Nam sắp sụp vì chính phủ quân sự)”. 

Bây giờ đảng thay đổi tất cả lãnh đạo bằng các ông công an: Sắp đến ngày. Nếu họ muốn tồn tại thì phải phát triển, mà họ muốn “ổn định” thì có nghĩa là   sắp chết. Người ta chỉ muốn ổn định thôi. Tất cả sinh lực của đảng chỉ để giữ “ổn định” thì không phát triển, mà không phát triển được là chết. Muốn tồn tại được thì phải phát triển. Đảng Cộng sản chỉ chăm chăm “ổn định”, và “ổn định” đồng nghĩa với cái chết.
K.P.
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Monday, April 11, 2016

Thủ tướng csVN “chống tham nhũng” Nguyễn Xuân Phúc và hai căn biệt thự tại Mỹ



From: NANCY DANG <
Date: April 9, 2016 at 11:18:38 AM PDT
Subject: Fw: Hai căn biệt thự tại Mỹ

Thủ tướng csVN “chống tham nhũng” Nguyễn Xuân Phúc và hai căn biệt thự tại Mỹ 

"...Vậy là đã rõ, ngay trước Đại hội Đảng 11, Thủ tướng CS Nguyễn Xuân Phúc đã chuẩn bị sẵn sàng cuộc sống cho mình và gia đình tại Mỹ dưới sự giúp đỡ của Đặng Văn Thành. Câu hỏi cuối cùng dành cho Ban Nội chính TW, Ủy ban Kiểm tra TW là: Mục đích của ông Phó Thủ tướng khi mua 2 căn biệt thự tại Mỹ?, và một câu hỏi ngỏ, tại sao Đặng Văn Thành, Đặng Hồng Anh thoát khỏi vụ bê bối tại Sacombank, Sacomreal?..."

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc cùng bầu đoàn thê tử trong chuyến công  cán bằng tiền nhà nước đến xứ sở tự do kết hợp thăm hai căn biệt thự  của gia đình

Đến giờ này, ai cũng đã biết Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và gia đình đang trực tiếp hữu khối tài sản hàng nghìn tỷ đồng tại Việt Nam, chưa tính những tài sản bằng cổ phiếu, kim cương và những bất động sản ở Mỹ, Singapore mà gia đình Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc nhờ “anh chị em kết nghĩa” đứng tên hộ, điển hình là 2 căn biệt thự tại thành phố Anaheim (quận Cam, tiểu bang California, thành phố nổi tiếng với công viên giải trí Theme Park) mà chúng tôi đang thông tin đến bạn đọc. Qua đó, nhiều câu hỏi được đặt ra: Ông Phúc sở hữu những tài sản gì tại Mỹ và từ bao giờ? Ai quản lý giúp ông những khối tài sản này? Và quan trọng nhất, mục đích của ông khi chuẩn bị sẵn các cơ ngơi tại Mỹ?

Việc chuẩn bị cơ ngơi tại Mỹ của ông Nguyễn Xuân Phúc được bắt đầu từ năm 2005, khi ông còn đương chức Chủ tịch UBND tỉnh Quảng Nam kiêm Ủy viên Ban Kinh tế Ngân sách Quốc hội Khóa 12 và đang chạy về Trung ương với chức Phó Tổng Thanh tra Chính phủ. Nhiệm vụ đứng tên này được giao cho gia đình người em kết nghĩa, đại gia Đặng Văn Thành (Sacombank) mà trực tiếp cô công chúa mía đường Đặng Huỳnh Ức My, ái nữ của Đặng Văn Thành, người được Nguyễn Xuân Hiếu (quý tử nhà Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc) gọi thân mật là “chị ba”.
Vợ chồng Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, vợ chồng Đặng Văn Thành cùng công chúa mía đường Đặng Huỳnh Ức My tại tiệc hấp hôn đình đám của vợ chồng Đặng Văn Thành

Căn biệt thự thứ nhất tại Mỹ của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã được mua ngày 3/6/2005 với giá 790 nghìn USD (khoảng 17 tỷ đồng, giá 2014 đã trên 1 triệu đô la Mỹ), tọa lạc tại số636 South Halliday street, Anaheim, CA 92804.
Căn biệt thự tại số 636 South Halliday Street, Anaheim, CA 92804 được Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc mua từ năm 2005

Đối diện căn biệt thự của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại Mỹ là công viên, thảm cỏ xanh mướt

Căn biệt thự thứ hai tại Mỹ được ông Nguyễn Xuân Phúc mua ngay trước thềm Đại hội Đảng 11 nằm cùng thành phố Anaheim, tọa lạc tại số 7556 East Calle Durango Street, Anaheim, CA 92808 cũng do nhà Đặng Văn Thành đứng tên ký hợp đồng ngày 18/10/2010 với giá 575 nghìn USD (khoảng 12,3 tỷ đồng).
Căn biệt thự thứ 2 của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc tại số 7556 East Calle Durango Street, Anaheim, CA 92808

Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chuẩn bị cả hồ bơi gia đình phía sau căn biệt thự sang trọng này

Thực ra, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã tính toán việc xây dựng căn cứ tại Mỹ từ hàng chục năm trước khi đưa quý tử Nguyễn Xuân Hiếu vào TPHCM học trường Quốc tế (2005) đến khi đi du học Mỹ (2009). Từ đó đến nay, cậu quý tử Nguyễn Xuân Hiếu được bố nuôi Đặng Văn Thành bảo bọc từ A-Z, thậm chí tại Tập đoàn Thành Thành Công thành lập ra một tổ công tác do Ức My trực tiếp điều hành phụ trách cung phụng cho “cu Bin” (tên thân mật của Nguyễn Xuân Hiếu), thời gian ở Mỹ của Hiếu chủ yếu là chơi game, tiệc tùng và tán gái, ngay cả bài tập ở trường cũng được tổ công tác làm giúp.
Bằng lái xe tại Mỹ của Nguyễn Xuân Hiếu, quý tử của Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc ghi rõ địa chỉ căn biệt thự 636 South Halliday street, Anaheim, CA 92804


Thời gian du học tại Mỹ của quý tử Nguyễn Xuân Hiếu chủ yếu là chơi game, tiệc tùng và tán gái cùng các quý tử nhà đại gia Đặng Văn Thành

Vậy là đã rõ, ngay trước Đại hội Đảng 11, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã chuẩn bị sẵn sàng cuộc sống cho mình và gia đình tại Mỹ dưới sự giúp đỡ của Đặng Văn Thành. Câu hỏi cuối cùng dành cho Ban Nội chính TW, Ủy ban Kiểm tra TW là: Mục đích của ông Phó Thủ tướng khi mua 2 căn biệt thự tại Mỹ?, và một câu hỏi ngỏ, tại sao Đặng Văn Thành, Đặng Hồng Anh thoát khỏi vụ bê bối tại Sacombank, Sacomreal? Ngoài ra, không biết lương ông Phó Thủ tướng thường xuyên hô hào quyết liệt chống tham nhũng có đủ trả cho tiền thuế hàng năm tại Mỹ cho các căn biệt thự trên không?
Nên đọc thêm:




__._,_.___

Posted by: <vneagle_1


Kết quả biết trước của những trò “hiệp thương” được sắp xếp chỉn chu từ đám “quân xanh” của Đảng


Kết quả biết trước của những trò “hiệp thương” được sắp xếp chỉn chu từ đám “quân xanh” của Đảng

Tiếp theo tin tức ở Sài Gòn và các nơi mà BVN đã đưa, hầu hết những cuộc “hiệp thương” giữa “cử tri” và người tự ứng cử ĐBQH tại Hà Nội cũng đều đã… hạ hồi phân giải. Đúng như dự đoán của nhều người và của ngay các cử tri,  những trò lố này không thể đưa lại những điều tốt đẹp cho người tự ứng cử. Có lẽ trong dịp này ông Nguyễn Phú Trọng không phải lấy khăn lau nước mắt như cái lần thua đồng chí X vài năm trước đây.

Nhưng xin ông chớ có vội hể hả. Tất cả những màn diễn rất vụng, giả tạo nữa – gây căng thẳng và chia rẽ trong mọi tầng lớp dân chúng, có vẻ như đang sống lại không khí đấu tố của CCRĐ  hơn 6 thập niên trước – của cái gọi là “Mặt trận Tổ quốc” các phường xã khắp từ Nam đến Bắc tiến hành suốt mấy hôm nay đều có giá trị những cái tát nẩy lửa làm sưng má những ai cứ luôn mồm nhắc đến “dân chủ đến thế là cùng”. Và chưa biết sức công phá của cái tát ấy sẽ để lại di chứng lâu dài như thế nào đâu. Đòn đau nhớ đời – câu thành ngữ ấy hình như đúng nghĩa cho cả hai phía từ nay sẽ vĩnh viễn đối diện nhau trước… – đành dùng một từ hơi to tát chỉ vì nó đúng – tòa án lịch sử.
Dưới đây chúng tôi xin nêu lên 4 trường hợp nóng hổi mà báo chí lề dân đây đó mới đăng tải, cũng là 4 trường hợp tiêu biểu cho 4 cách làm và 4 cách ứng xử có sắc thái khác nhau. Rất tiếc trường hợp TS Nguyễn Xuân Diện, “khổ chủ” chưa tường thuật xong đầu đuôi câu chuyện “hiệp thương” của anh, nên dù muốn cũng phải đành gác lại.
Bauxite Việt Nam
  

1. Về trường hợp TS Nguyễn Quang A

Một buổi tiếp xúc cửi tri đúng tính chất nhà sản
9-4-2016

13h40′ tôi đến nhà văn hóa Phường Gia Thụy đã thấy khoảng 20 anh chị em “phản động” đứng ngồi trước nhà VH. 13h55 khi TS Nguyễn Quang A tươi cười đi đến thì đã có hơn 100 anh chị em ùa ra đón, chào anh trước mấy chục an ninh chìm, nổi gờm gờm. Bắt tay những người gần nhất xong, TS thong thả bước qua cái cửa nhà văn hóa dày đặc an ninh, dân phòng và một anh già có lẽ ở tổ dân phố với TS vì ông ta chào biết tất cả mọi cử tri đến dự. Phần lớn cử tri là các ông bà già có lẽ trong óc các bác ấy không có kiến thức XH gì khác ngoài các thông tin từ VTV, VOV, báo nhân dân, Quân đội, An ninh và cái văn bản vu khống của VietVision mà ông Bái tổ trưởng dân phố số 13 phân phát cho từng nhà trước đó.

Tôi, nhà báo Đoan Trang và một số anh chị em vừa tiến vào cửa xin vào quan sát buổi tiếp xúc thì lập tức anh già kia ngăn lại cùng với những cánh tay của những thanh niên lực lưỡng giăng ra hỗ trợ. Tôi hỏi: Có văn bản luật nào cấm cử tri vào dự? Ông ta nói thẳng: Không cần văn bản nào cả!
Anh già và đội quân ngăn chặn tại cửa hội trường
Một số anh em khác cũng xin vào dự nhưng có lẽ chỉ muốn họ diễn lại cảnh ngăn cản một cách thô bạo để ghi hình…
Anh chị em chờ TS bên ngoài hội trường.
Mọi người chờ đến khoảng 15h20 thì cuộc tiếp xúc xong, TS A tươi cười nhận bó hoa của anh chị em và trả lời phỏng vấn của đông đảo nhà báo lề dân ngay tại cửa.
TS Nguyễn Quang A trả lời phỏng vấn báo lề dân.
Theo TS thì ông không ngạc nhiên với kết quả 6/75 ủng hộ. Tại đây chỉ có 6 ý kiến phát biểu với ý chính: TS không tham gia sinh hoạt với tổ dân phố và “học hành nhiều nhưng không đóng góp gì cho đất nước”. Có thể nói họ cố tình không hiểu hay không biết rằng TS là một trong những người người sớm nhất đem công nghệ máy tính, nghề kinh doanh ngân hàng vào VN…
Có lẽ TS mừng vì trong hoàn cảnh họ chọn từng người, tuyên truyền vu khống như vậy mà vẫn có 6 người công khai ủng hộ không sợ bị trù dập là một sự an ủi lớn. Bà Nguyễn Thị Phượng cho biết: Anh A công tác nhà nước về ở đây chưa lâu thì việc đòi hỏi phải sinh hoạt trong tổ dân phố như chúng tôi là không thực tế. Tôi thấy bác A là người tốt, có tài xứng đáng vào Quốc hội…
Chị Nguyễn Thị Phượng, một trong nhừng cử tri dũng cảm công khai tín nhiệm TS Nguyễn Quang A.
Từ khi bắt đầu tham gia ứng cử mọi người đã nhận định tất cả những anh chị em bất đồng chính kiến không thể vượt qua giai đoạn “gửi xe” là chính xác. TS Nguyễn Quang A cũng không ngoại lệ. Bởi vì tất cả các công đoạn bầu cử đều do đảng CS thiết kế kịch bản và điều hành thì làm sao cưỡng lại được.
N.Đ.A.

***

2. Về trường hợp chị Nguyễn Thúy Hạnh

a) Tôi cất tiếng!
(tại buổi hiệp thương tổ dân phố tối nay)
Nguyễn Thúy Hạnh
“Là một công dân Việt Nam, tôi tha thiết mong muốn được cống hiến nhiều nhất cho Tổ quốc, cho Nhân dân. Chính động lực đó đã thúc đẩy tôi ứng cử đại biểu Quốc hội, mặc dù tôi biết trước điều gì sẽ xảy ra cho những ứng viên không do đảng chọn như chúng tôi.

Thưa các quý vị cử tri. Mọi người có biết cái “tội gây rối” của tôi mà chủ tọa cố tình gọi tên rất chung chung nó là gì không? 

Nó là giương biểu ngữ phản đối Trung Quốc xâm phạm lãnh hải Việt Nam, cướp bóc đánh đập ngư dân Việt Nam trên chính vùng biển của mình. 

Tại sao tôi làm vậy? Vì tôi yêu Tổ quốc tôi. Yêu Tổ quốc mà bị coi là gây rối thì chắc các vị đã hiểu (vì sao tôi ghét đảng cộng sản).

Tại công ty, nơi tôi làm việc suốt 18 năm, một công ty có gần một ngàn công nhân viên, tôi đã được 100% phiếu tín nhiệm, điều đó nói lên năng lực và tư cách của tôi từ sự đánh giá của những người biết về tôi nhất.
Nhưng thật đáng buồn là cái trò đấu tố thời cải cách ruộng đất, cái tội ác, cái vết đen trong quá khứ thiết tưởng người ta phải vùi lấp nó đi thì giờ đây nó vẫn được lôi ra sử dụng ở giữa thế giới văn minh này, và đáng buồn hơn nữa là vẫn có rất nhiều người làm công cụ cho nó.
Nhưng tôi không giận không trách các vị, tôi chỉ thấy thương.
Một lần nữa cám ơn các vị đã vì tôi mà bỏ thời gian có mặt tại buổi hội nghị hôm nay.
Giờ thì tôi ra khỏi nơi này, bởi tôi đã TẨY CHAY nó từ trước rồi!”.

Mình tươi cười khoác ba lô bước ra khỏi hội trường, bỏ lại đằng sau đám người cuồng nộ và ngơ ngác.

Nhóm bảo vệ (đứng đông đặc ở ngoài) chạy theo giữ mình lại. Mình nhẹ nhàng nói:
– Các cháu có thấy người ta đấu tố cô không? Vì cô dám tự ứng cử Quốc hội đấy!”

– Dạ, cháu hiểu ạ. Cậu bảo vệ nói nhỏ rồi buông mình ra.
Một mình đi bộ về nhà trong đêm tối, chợt nghĩ biết đâu lại gặp nguy hiểm với đám hồng vệ binh, mình nhờ một cháu bảo vệ đưa về đến sảnh.
– Cô có cần cháu đưa lên tận nhà không ạ? Cậu ta lo lắng hỏi.
– Không, đến đây là ổn rồi, cám ơn cháu!
***
Tôi tẩy chay buổi hiệp thương này, và giữ nguyên quan điểm. Nhưng tôi đã đến đó, xem người ta giở trò thế nào, và để sử dụng 6 phút ít ỏi cất lên tiếng nói của mình, rồi mỉm cười bước ra khỏi phòng đấu tố bằng câu nhắc lại TẨY CHAY.
Nếu như TS Nguyễn Xuân Diện bị 2 đơn tố cáo, thì tôi có tới 4 đơn tố cáo. Tội của tôi là:
– Những lần tụ tập gây rối trật tự công cộng.
– Giương biểu ngữ “GHÉT ĐỘC TÀI, KHÔNG ƯA CỘNG SẢN”.
– Tụ tập giương biểu ngữ trước cổng tòa án đòi tự do cho anh Basam Nguyễn Hữu Vinh.
– Không đóng góp các quỹ ở tổ dân phố cũ (đây là một sự vu khống trắng trợn).

Và những hồng vệ binh cao tuổi được phép thi nhau ném đá như say mồi, đến nỗi chủ toạ (Chủ tịch phường) đôi khi phải nhắc nhở là đã quá giờ (quá trớn). Tuy vậy khi phát biểu, tôi vẫn thấy đâu đó những ánh mắt thiện cảm.

(Có một điều là, cử tri ở tòa nhà R6 của tôi có mặt tại hội nghị không người nào tham gia vào trò ném đá này, tất cả đều ở R1, nơi không ai biết gì về tôi).
GIỜ THÌ TÔI CÓ THỂ CHỨNG MINH CHO CẢ THẾ GIỚI THẤY CÁI “DÂN CHỦ ĐẾN THẾ LÀ CÙNG” CỦA ÔNG TỔNG TRỌNG!
Một trong những “vật chứng” mà tôi bị đem ra đấu tố đây.
N.T.H.
b) Kể nốt chuyện đấu tố
Nguyễn Thúy Hạnh

Bởi sáng nay đã nộp đơn tẩy chay buổi hiệp thương, nên cả ngày mình bận bịu với công việc, chẳng nghĩ đến nó nữa.
8h30, đang lau nhà thì có tiếng chuông cửa, mình ra mở, thấy mấy người MTTQ và tổ trưởng dân phố R1, họ năn nỉ mình ra dự, rằng mọi người chờ mình đã 30 phút.
Mình kiên quyết từ chối, nhưng trong đầu bỗng lóe lên một ý nghĩ, rằng tại sao không ra đó xem họ diễn trò gì, để mà đập lại, để mà tố cáo.

Thế là mình cứ mặc nguyên quần áo tuềnh toàng đi theo họ.
Xuống đến sân mới biết là họ đi ô tô. Bước lên xe, mình bảo:
– Tôi biết các bác làm công việc nên phải theo họ, nhưng trong đầu các bác cũng biết đó là sai trái!
Họ cười cười không nói gì.

Khi mình bước chân vào hội trường thì tất cả ồn ào phê phán mình đến muộn khiến họ phải đợi lâu (và suốt trong cuộc đấu tố họ luôn nhắc đến điều này. Họ cũng nói rằng chắc mình làm việc không ra gì nên công ty mới không cử người đến dự).

Lúc phát biểu, mình nói: “Tôi không đến, chứ không phải là đến muộn. Sáng nay tôi đã nộp đơn tẩy chay tận tay ông Chủ tịch MTTQ phường, ông ấy cố tình không nói ra điều này để gây hiểu lầm cho tôi là đến muộn. Và cũng vì tôi thông báo tẩy chay nên công ty tôi không cử người đến nữa…”.
Nhưng cảm giác mà mình nhớ nhất ở buổi hiệp thương hôm nay là lúc họ mở cửa xe và mình bước xuống. Giăng khắp từ sảnh vào đến tận hội trường chao ôi những là bảo vệ mặc đồng phục, lẫn cả bóng cảnh sát và đám thanh niên lạ. Khi họ dẫn mình đi giữa đám ấy để vào hội trường, mình cảm thấy như đang bị dẫn giải ra chỗ thi hành án lưu động. Và thật lạ, tâm hồn mình lúc ấy phơi phới cảm giác hào hùng. Mình muốn cất lên những câu hát mà thời thanh niên mình yêu thích trong bài TỰ NGUYỆN: “Nếu là người… “.
một “vật chứng” nữa mà mình bị đem ra đấu tố đây ạ.
P/S
Ngay từ khi nộp đơn ứng cử mình đã quyết định sẽ một mình đối mặt tại hiệp thương, không phiền bạn bè chờ đợi ở ngoài. Ngay cả anh Chênh mình cũng yêu cầu: “Hãy đợi ở nhà”.
Thế nên phường Thượng Đình hôm nay đã hoài công bố trí “lực lượng phản ứng nhanh” vòng trong vòng ngoài để bảo vệ cái dân chủ “gấp vạn lần tư bản” của họ.
N.T.H.

***

3. Về trường hợp nhà giáo Đỗ Việt Khoa

 Nhà giáo Đỗ Việt Khoa tường trình
Đã xong việc lấy phiếu tín nhiệm cử tri nơi công tác và nơi cư trú đối với tôi.
a) Nơi công tác, 14h ngày 09/04/2016: 
– Những ngày trước, trong cơ quan tôi – là trường THPT Thường Tín – các giáo viên đã bàn nhau không bỏ phiếu tín nhiệm tôi.
Lý do khá bi hài: Thầy Khoa quá vất vả rồi. Mình thầy chẳng thay đổi được gì đâu. Người ta xắp xếp hết rồi. Chính quyền đã phá kinh tế nhà thầy rồi đó… Rất nhiều lời khuyên hãy rút đơn đi.
– Tại hội nghị nơi công tác, các gv đã phát biểu về tôi như sau:
+ Cô TB thì nói thầy Khoa rất hòa đồng, được gv và hs yêu quý, nhưng thầy chẳng nổi bật lên trong trường cho chúng tôi soi gương.
+ Thầy A nói là anh Khoa rất là tốt mà quá vất vả rồi, đừng tham gia QH làm gì, chúng tôi muốn anh chỉ dạy học cùng chúng tôi thôi, kệ họ đi. Cứ lo kinh tế gđ cho tốt. Hôm nay anh em sẽ gạt anh, vì thương anh chứ không có ý gì khác đâu.
+ Thầy Th nói: Nước ta nghèo nhất khu vực mà thầy Khoa phấn đấu [cho] một nền giáo dục không thu tiền thì đó là điều không hiện thực. Phải thu hơn nữa mới có tiền chi tiêu. Thầy Khoa nói thế là không đủ tầm, dù tâm thầy có thừa.
+ Thầy VB thì nói: ĐBQH phải là người dẫn đầu trường mọi thứ. Thầy Khoa cứ bình bình thế thì không thể đại diện cho nhà trường làm ĐBQH được….
+ Thầy Y. nói thầy Khoa rất có tâm, nhưng chúng tôi không muốn thầy làm ĐBQH, mà muốn thầy chỉ dạy học, và lo cho gđ. Trường mình thiếu gv mà đi họp mấy tháng trời thì lấy ai ra dạy bây giờ.

– Cuối cùng, mình chỉ được 10.1% phiếu.
b) 14h chiều chủ nhật 10/4 đã lấy tín nhiệm nơi cư trú.
Mọi việc diễn ra giống hệt kịch bản mà các cơ quan sắp đặt đối với các ứng cử viên khác.
Nhiều công an canh giữ cổng trường không cho những người khác vào.

– Cử tri xóm tôi chỉ có 15 người dân đến dự còn lại không phải người của xóm tôi, trong đó có gần 1/2 là các sĩ quan an ninh mặc thường phục từ nơi khác đến, chủ tọa Bùi Văn Sơn nói đó là người của Trung tâm An ninh K70.
– Ông đại diện sau khi giới thiệu, đọc lý lịch, cấm quay phim chụp ảnh ghi âm… thì đã nói, có 1 đơn tố cáo ông Khoa bị điếc nặng không nghe thấy gì đâu, và có quyết định xử phạt hành chính tôi từ tháng 3/2016 vì bị thiếu giấy tờ điều kiện kinh doanh.

– 3 người của cơ quan an ninh (K70) mà tôi không biết là ai phát biểu nói như vậy tôi không đủ tư cách.
– Ông Trưởng xóm tên là Lực nói hùa theo là không tham gia cống hiến gì cho xóm, có con chó ỉa sang sân nhà hàng xóm bị phàn nàn, kinh doanh internet như vậy là không hợp đạo đức…
– Đến lượt tôi phát biểu, bị ngắt lời 2 lần, tôi vẫn tranh thủ tóm tắt vài nội dung: Những gì tôi làm được từ trước đến nay là rất lớn không ai làm được, từ chấn chỉnh 1 đầu gấu gv sàm sỡ hs, phanh phui tiêu cực thi cử 2006 tại Phú Xuyên, tại Đồi Ngô, Bắc Giang, tại Hòa Bình, và hàng chục vụ sai phạm khác trên cả nước…
Ngay tại trường trung học phổ thông Vân Tảo Hiệu trưởng Lê Xuân Trung từ khi về đã gây thảm họa cho nhân dân đuổi học mỗi năm trên 100 học sinh, thu tiền trái phép hàng chục tỷ đồng, quan hệ bất chính với gv, ép buộc cả giáo viên và học sinh phải học thêm, xây dựng trường thì cầm gạch rút được ra khỏi tường, thuê đầu gấu xã hội đen đánh tôi. Tôi đã báo cáo lên các cấp nhưng mọi công cụ của chính quyền đều bị vô hiệu hóa. Cái xấu cái ác tiếp tục lộng hành.
Nay tôi muốn ứng cử để góp phần làm cho ngành giáo dục tốt lên, không có động cơ nào khác Nếu trúng cử tôi sẽ mang hết sức mình đang làm việc nếu không tôi vẫn sẽ làm một công dân tốt. Tuy nhiên việc ứng cử của tôi đã bị gây khó khăn ngay từ đầu. Chính quyền cố tính mang tờ phạt hành chính đến trường và xã bôi nhọ tôi. Có sức ép bắt tôi rút đơn…

– Kết quả tôi sẽ được 13/75 phiếu tín nhiệm trong đó 13/15 người dân trong xóm ủng hộ.
(Hồi 2007 tôi ứng cử được 76% tín nhiệm nơi cư trú và 0% nơi công tác là trường Vân Tảo)

(Nói thêm về ông Lực Trưởng xóm tôi: 2 vợ chồng ông Lực đi công an nghĩa vụ bị cho ra khỏi ngành từ lâu vì lý do xấu. Các năm 2007-2012, Hiệu trưởng trường Vân Tảo – Lê Xuân Trung cho ông Lực làm Hội phó Hội phụ huynh hs. Ông Lực mách tôi rằng thằng Trung thu tiền bất chính, Hội trưởng Khôi thu hàng tỉ đ.. như thế phải đưa công an cho chúng nó đi tù. Khi nhà báo về gặp, ông Lực lại phát biểu ngược lại ca ngợi Hiệu trưởng Trung. Ông Lực đưa bố mẹ từ Hòa Bình về đây sinh sống, nhưng bắt bố mẹ nằm ngủ ở lều vịt ngoài nghĩa trang, không cho về nhà 2 tầng chung sống).
Đ.V.K. 

 ***

4. Về trường hợp nhà báo Phạm Thành

a) Thông báo đến các bạn
Thành Phạm
19h30 tối nay, 10.04.2016, tại nhà văn hóa của khu phố (sát trường tiểu học Đồng Tâm, theo lối rẽ từ trạm biến thế điện đi vào) thuộc Khu tập thể 128C Đại La –  Đài Tiếng nói Việt Nam – sẽ diễn ra Hội nghị lấy ý kiến cử tri đối với ông Phạm Chí Thành, ứng cử viên tự do Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa XIV, nhiệm kỳ 2016- 2021.

20h ngày 8.4 tôi nhận được giấy mời này.
9h ngày 9.4 tôi có Đơn yêu cầu gửi trực tiếp cho ông Chủ tịch MTTQ phường với ba yêu cầu:
“1. Yêu cầu Mặt trận mời tất cả cử tri nơi tôi đang cư trú đến dự và việc mời phải được thông báo mời công khai trên hệ thống loa đài truyền thanh của phường, ít nhất 3 buổi truyền thanh, bắt đầu từ chiều ngày 9 cho đến hết ngày 10.4.2016. Tôi không đồng ý chỉ mời một số cử tri theo hình thức giấy mời, vì rằng, với số cử tri ít ỏi được Mặt trận lựa chọn, dù có 100% phiếu ủng hộ tôi thì nó cũng không phản ánh đúng sự lựa chọn đồng ý hay không đồng ý của khoảng 20 vạn cử tri được phân bố bầu cho một Đại biểu Quốc hội.

2.  Yêu cầu Mặt trận phải cho tổ giúp việc của tôi (gồm 3 người) được vào hội trường diễn ra hội nghị để quay phim, chụp ảnh, ghi hình, ghi tiếng tại Hội nghị này, vì rằng tôi cần phải rút kinh nghiệm cho những lần gặp gỡ cử tri sau.
3.  Yêu cầu Mặt trận phải cho kiểm phiếu công khai tại hội nghị.
Thưa Mặt trận:
Những yêu cầu nêu trên của tôi hoàn toàn phù hợp với tính công khai, minh bạch và không thuộc vào điều cấm nào trong Luật Bầu cử Đại biểu Quốc hội và Hội đồng nhân dân các cấp và luật pháp hiện hành của Việt Nam”.
Và trong đơn này tôi khảng định:
“Nếu 3 yêu cầu trên của tôi không được Mặt trận đáp ứng, tôi sẽ khước từ tham gia Hội nghị lấy ý kiến cử tri nơi tôi cư trú”.
Lúc này đã là gần 10 h, tôi chưa hề nhận được câu trả lời của Mặt trận. Vì vậy, khả năng cao nhất là tôi sẽ không ra hội nghị, chỉ cho người đưa đến văn bản “Tôi không đồng ý Hội nghị lấy ý kiến cử tri lần này”.
Thưa anh em,
Như vậy, chỉ với mỗi việc con con ấy, mình tôi “chiến đấu” là đủ. Các bạn hãy cứ làm việc của các bạn đi.
Vậy, Phạm Thành kính báo cho các bạn biết.
T.P.
b) Tuyên bố tẩy chay kỳ bầu cử Đại biểu Quốc hội khóa XIV
Thành Phạm
Hôm qua làm đơn, 10 giờ hôm nay có giấy mời của Mặt trận lên giải quyết. Công việc nào mà cũng nhanh như vậy thì tốt quá.
3 giờ chiều nay, tôi đã ra Ủy ban Mặt trận TQ phường Đồng Tâm. Ông Chủ tịch Mặt trận TQ phường làm việc rất chu đáo và tôn trọng các ý kiến của tôi. Tôi vẫn giữ quan điểm của tôi là: phải có thông báo trên loa, phải có người của tôi đến quay phim chụp ảnh, nhưng ông Chủ tịch không đồng ý. Biên bản đã được lập như vậy và tôi tuyên bố sẽ không đi dự Hội nghị cử tri và xin dừng việc ứng cử. Ông Chủ tịch Mặt trận phường lấy làm tiếc vì thực lòng ông ta mong tôi trúng cử Đại biểu Quốc hội.
Với một thủ tục và phương cách tiến hành không công khai, minh bạch, tôi tuyến bố tấy chay kỳ bầu cử Đại biểu Quốc hội khóa XIV.
Vậy tôi xin kính báo cho anh em được rõ. Mọi người hãy làm việc của mình.
T.P.
Kết thúc triều đại “đảng cử dân bầu”? Biếm họa của Trần Thế Kỷ trên VNTB.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-18/11/2024

My Blog List