Hình ảnh nói lên: Sự kiện Tội Ác Việt Cộng ! ! !






https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6kLmYKa-hPj1HvFQ9_a90KHJhUV_iUMIMpX4OuUtcp6iY8tidLohE38X7ObP2c42O5V9-qDdwu0FmyTgJjcSZI_uM_-UibAiDC_1ucag_fkHs2pV3BymecImeC0W5_uks9TF3NPCej5k/s1600/babui-danlambao-%C4%90a%CC%82%CC%81t+nu%CC%9Bo%CC%9B%CC%81c+la%CC%80+ca%CC%81i+%C4%91uo%CC%82i+sam1.jpg








Wednesday, January 28, 2015

Nông dân sau 40 năm thống nhất đất nước

 

Nông dân sau 40 năm thống nhất đất nước

Nam Nguyên, phóng viên RFA
2015-01-27
Người nông dân luôn là người chịu nhiều thiệt thòi nhất
Người nông dân việt Nam luôn là người chịu nhiều thiệt thòi nhất
 AFP
Your browser does not support the audio element.
Hai phần ba dân số 90 triệu của Việt Nam sống trong khu vực nông thôn đã góp phần vào kim ngạch xuất khẩu nông lâm thủy sản 31 tỷ USD năm 2014. Bốn mươi năm sau khi thống nhất đất nước, nông dân Việt Nam đã hưởng được thành tựu gì và có mức sống như thế nào.

Người trồng lúa không sống nhờ cây lúa
Sau ngày 30/4/1975 và đất nước thống nhất về pháp lý một năm sau đó, Việt Nam đã trải qua một giai đoạn chìm đắm và bế tắc trong chế độ kinh tế kế hoạch hóa tập trung, đặc trưng xã hội chủ nghĩa. Trong giai đoạn đó xã hội chịu cảnh đói nghèo với thực tế ngăn sông cấm chợ khắp nơi. Cuộc đổi mới lịch sử cuối thập niên 1980 đã giúp Việt Nam từ chỗ thiếu lương thực phải nhập khẩu hạt mì, bo bo ăn thay cơm, đã nhanh chóng tự túc lương thực rồi có dư gạo để xuất khẩu.

Tuy vậy, có một thực tế là ở Việt Nam người trồng lúa không sống được với cây lúa. Trong khu vực sản xuất lúa gạo nơi qui tụ nhiều nông dân nhất trên cả nước, người nông dân vùng đồng bằng sông Cửu Long được tiếng là có cuộc sống dễ thở nhất thì đời sống của họ ra sao? Anh Tư Phương hiện nay 33 tuổi, khởi nghiệp làm ruộng từ 2006 kể cho chúng tôi câu chuyện bản thân:

Sống cũng được nhưng nói thiệt là cũng đi làm thêm để dư ra chút xíu, làm công ty thêm rồi phụ ở nhà làm lúa thêm nữa mới đắp đổi được. Tôi làm công ty tới vụ thì đi về làm lúa, làm xong rồi trở lại công ty
Anh Tư Phương (nông dân)
“Cha mẹ để lại cho tôi là con trai út 8 công ruộng tầm 3 thước, Đông Xuân thì lời một công khoảng 3 triệu, Hè Thu khoảng 1 triệu ngoài, Thu Đông cũng vậy hơn 1 triệu. Sống cũng được nhưng nói thiệt là cũng đi làm thêm để dư ra chút xíu, làm công ty thêm rồi phụ ở nhà làm lúa thêm nữa mới đắp đổi được. Tôi làm công ty tới vụ thì đi về làm lúa, làm xong rồi trở lại công ty. Tôi làm công ty cá ba sa vợ tôi cũng vậy, mỗi khi tới vụ lúa thì xin nghỉ một tuần lễ gặt xong sạ lại rồi thì đi làm công ty. Nếu thấy lúa bệnh thì xin nghỉ một ngày về xịt thuốc. Đi làm sáng đi chiều về chứ không ở lại công ty, từ nhà đến công ty khoảng 10 cây số.”
Mơ ước của anh Phương là làm sao để vài năm nữa có đủ tiền mua thêm ruộng vì ngày nay làm ruộng đã đỡ vất vả hơn. Ở vùng anh máy móc đã làm thay nhiều công đoạn cho người nông dân.

Theo như lời kể của anh Tư Phương ở đồng bằng sông Cửu Long, thu nhập từ 8 công ruộng làm lúa mỗi năm 3 vụ được tổng cộng khoảng 40 triệu cho gia đình gồm hai vợ chồng hai đứa con. Nếu chia đầu người thì mỗi người trong nhà anh Phương chỉ được 10 triệu đồng/người/một năm vị chi bình quân đầu người hơn 840.000đ một tháng tương đương khoảng 40 USD. Con số này khác xa với mức thu nhập bình quân đầu người năm 2013 của Việt Nam là 1.960 USD hay khoảng 150 USD/tháng mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng rất tự hào.

Đó cũng là lý do hai vợ chồng anh Phương đều phải đi làm ở công ty chế biến thủy sản; phần làm ruộng là để khỏi lo cái ăn, đi làm công ty để bù đắp các chi phí khác trong cuộc sống hàng ngày. Câu chuyện của gia đình Tư Phương có thể xem là một thí dụ điển hình cho tình cảnh của người nông dân Việt Nam.

Nhược điểm của nền nông nghiệp VN
Đất nước thống nhất đã 40 năm và hơn 25 năm sau đổi mới thành tựu của nông nghiệp-nông thôn-nông dân đạt được những gì? TS Lê Đăng Doanh, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Quản lý Kinh tế Trung ương từ Hà Nội nhận định:
Đặc biệt nền nông nghiệp Việt Nam chưa phát triển được công nghiệp gia công chế biến là làm tăng thêm giá trị gia tăng và ngân hàng khoa học công nghệ cũng như công nghệ chế biến xuất khẩu chưa kế nối được với nhau
TS Lê Đăng Doanh
“ Về Nông nghiệp đã có sự cải thiện rất đáng kể, tỷ lệ hộ nghèo ở Việt Nam năm 1993 là vào khoảng 58% thì bây giờ có thể giảm xuống còn độ 18%-19% với tiêu chuẩn 2 đô la một đầu người một ngày. Như vậy là có sự cải thiện, nếu về nông thôn Việt Nam sẽ thấy phần lớn làng xóm ở Việt Nam đã có đường ô tô chạy đến nơi, đã có điện, điện thoại và Internet, đã có trường học, trạm y tế …Tuy vậy mức giảm nghèo ở nông thôn chậm hơn ở thành thị, thứ hai nữa là đời sống của người nông dân chậm được cải thiện bởi vì tỷ lệ đất trên đầu người nông dân ở Việt Nam quá thấp. Hơn nữa người nông dân chịu quá nhiều rủi ro, tủi ro của sâu bệnh, rủi ro của thời tiết và đặc biệt là rủi ro thị trường; nay thì giá cà phê tăng lên ngày mai lại giảm đi, giá cao su cũng biến động.

TS Lê Đăng Doanh nhấn mạnh tới những khiếm khuyết của nền nông nghiệp Việt Nam mà ông cho cần phải cải cách. 

Ông nói:
“Đặc biệt nền nông nghiệp Việt Nam chưa phát triển được công nghiệp gia công chế biến là làm tăng thêm giá trị gia tăng và ngân hàng khoa học công nghệ cũng như công nghệ chế biến xuất khẩu chưa kế nối được với nhau thì sắp tới đây trong công cuộc hội nhập nông nghiệp Việt Nam cũng cần phải tái cơ cấu và phát triển thành những doanh nghiệp nông nghiệp có những doanh nghiệp với qui mô khoảng vài ngàn héc-ta để có thể áp dụng tiến bộ khoa học công nghệ và cơ khí hóa và kết hợp được với ngân hàng với các Viện khoa học và với các doanh nghiệp chế biến và xuất khẩu thì lúc bấy giờ Việt Nam hoàn toàn có khả năng phát triển một nền nông nghiệp phồn vinh.”

Đó là sự đánh giá của chuyên gia kinh tế Lê Đăng Doanh đối với thành tựu và cả những nhược điểm của nền nông nghiệp Việt Nam sau một phần tư thế kỷ đổi mới.

Ông Nguyễn Minh Nhị là một đảng viên trung kiên từ nông dân trở thành Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh An Giang. Khi về hưu năm 2004 ông Nguyễn minh Nhị cũng trở về với cuộc sống ở Nông thôn. Hiểu rõ đồng ruộng và từng ở trong cương vị quản lý nhà nước, trả lời câu hỏi 40 năm sau thống nhất và hơn 25 năm sau cuộc đổi mới thành tựu phát triển nông nghiệp và phúc lợi của nông dân có tương ứng với khoảng thời gian dài như vậy hay không? 

 ông Nguyễn Minh Nhị nhận định:
Người nông dân giàu nghèo thì phải qua sản phẩm họ làm ra, sản phẩm đó phải bán được giá mà điều này thì phải qua người khác chứ không phải qua nhà nước, nói cách khác qua các doanh nghiệp. Vai trò các DN chỗ này chưa thể hiện nổi bật cho nên người nông dân coi như tự bơi
ông Nguyễn Minh Nhị
“Thành quả đó tương ứng với chiều dài thời gian nhưng chỉ tương ứng về số lượng chứ chất lượng thì chưa. Các chính sách trực tiếp đối với người nông dân thì tương đối nhiều và rõ ràng nhưng đó là cái trực tiếp còn cái gián tiếp thì chưa đúng mức, tức là người nông dân giàu nghèo thì phải qua sản phẩm họ làm ra, sản phẩm đó phải bán được giá mà điều này thì phải qua người khác chứ không phải qua nhà nước, nói cách khác qua các doanh nghiệp. Vai trò các doanh nghiệp chỗ này chưa thể hiện nổi bật cho nên người nông dân coi như tự bơi. 

Cho nên mới có tình hình trồng cây gì nuôi con gì tức là nông dân bị lúng túng.”
Như lời TS Lê Đăng Doanh nhận định, mức độ giảm nghèo của nông thôn chậm hơn thành thị và mức sống của nông dân cũng chậm cải thiện. 

Theo sự hiểu biết của chúng tôi, khoảng cách giàu nghèo giữa nông thôn và thành thị càng ngày càng lớn hơn rất nhiều. Nếu Đảng và Nhà nước Việt Nam luôn khẳng định đi theo con đường xã hội chủ nghĩa thì phải chăng họ đã thất bại trong chủ trương bảo vệ đời sống của người nghèo mà đặc biệt là nông dân. Cựu Chủ tịch tỉnh An Giang Nguyễn Minh Nhị nhận định:

“Thất bại tôi chưa nói tới nhưng kết quả đạt được không như mong muốn. Cái khoảng cách giàu nghèo nó có những chỉ dấu báo động là mình phải quan tâm chứ còn so với nhiều nước thì chưa thành vấn đề gì lớn lắm. Nhưng mà nếu bây giờ chưa nhìn ra vấn đề này để mà chấn chỉnh thì sắp tới mức độ giãn ra còn lớn nữa. Bởi vì vấn đề hội nhập càng sâu mà giải quyết không đồng bộ thì vấn đề phức tạp sẽ lớn hơn.”

Tuy nhà nước luôn tự hào về các thành tích xuất khẩu nông lâm thủy sản và riêng mặt hàng gạo mỗi năm xuất khẩu trên dưới 6 triệu tấn gạo trong những năm gần đây. Tuy nhiên nhược điểm của Việt Nam trong điều hành nền kinh tế đưa tới việc xuất khẩu được 3 tỷ USD gạo thì lại phải bỏ hơn 4 tỷ USD nhập khẩu bắp, đậu nành và nguyên liệu khác để làm thức ăn chăn nuôi. Một nghịch lý mà Ông Trương Tấn Sang Chủ tịch Nước đã ví von “Xuất khẩu gạo nhất nhì thế giới nhưng túi rỗng”.

Trong khi các chuyên gia kinh tế cho rằng vấn đề quyền tư hữu, qui mô đồng ruộng nhỏ bé là những cản trở cho sự phát triển nền nông nghiệp bền vững và phồn vinh, thì ông Nguyễn Minh Nhị cho rằng không hẳn như vậy. Theo lời ông, vấn đề đó có ảnh hưởng nhưng chủ yếu về tâm lý là chính, thực tế hiện nay có nông dân làm chủ cả trăm héc-ta đất qua hình thức nhiều người đứng tên, địa phương biết rõ nhưng không cản trở. Cựu Chủ tịch An Giang phát biểu:

Phải cấu trúc lại mô hình quản lý ngành nông nghiệp tức là một người chịu trách nhiệm, vừa qua thiếu cái này cho nên khi thực hiện chính sách luật pháp hay đặc biệt trong tổ chức sản xuất thì gặp nhiều trục trặc
Cựu Chủ tịch An Giang
“ Nó có ảnh hưởng nhưng không nhiều bởi vì có nhiều nước, vùng lãnh thổ như Nhật Bản, Đài Loan, Hàn Quốc, đất của người không có nhiều, qui mô hộ cá thể cũng không lớn. Nhưng cái tổ chức của người ta nó tốt, nó liên kết được chiều ngang là khối lượng mà còn liên kết chiều dọc tức là làm tăng giá trị của sản phẩm lên. Cho nên đất ít đất nhiều không phải là vấn đề lớn mà vấn đề là tổ chức sản xuất. Tổ chức sản xuất ở Việt Nam vừa qua chưa bảo đảm được hai yếu tố đó.”
Cựu Chủ tịch An Giang Nguyễn Minh Nhị cho rằng Việt Nam phải làm sao thay đổi được mô hình quản lý và tổ chức lại sản xuất thì mới có thể phát triển nông nghiệp theo hướng bền vững và có ích lợi cho người nông dân.

 Ông nói:
“Từ trước tới giờ tôi hay nói nhiều là phải cấu trúc lại mô hình quản lý ngành nông nghiệp tức là một người chịu trách nhiệm, vừa qua thiếu cái này cho nên khi thực hiện chính sách luật pháp hay đặc biệt trong tổ chức sản xuất thì gặp nhiều trục trặc. Bởi vì nói gì thì cũng không biết đó là ai, ai là người đầu tiên chịu trách nhiệm và đó là người cuối cùng chịu trách nhiệm. Sắp tới nếu không thực hiện được cái này thì nó cũng không thể phát triển được.”
Vấn đề một người chịu trách nhiệm trong mô hình quản lý và sản xuất nông nghiệp mới nghe thật giản dị, nhưng nó hàm chứa bên trong sự thay đổi thể chế chính trị ở Việt Nam. Bởi vì từ khi thống nhất đất nước đến nay, Việt Nam thực hiện chế độ trách nhiệm tập thể, nếu một chính sách đường lối nào bị thất bại thì đó là trách nhiệm tập thể mà không có nhà lãnh đạo nào nhận trách nhiệm cá nhân.

Sau 40 năm thống nhất và hơn 25 năm thực hiện đổi mới, có nhiều chỉ dấu cho thấy Đại hội Đảng khóa 12 vào năm 2016 có thể quyết định đổi mới lần thứ 2 trong lịch sử. Tuy vậy, cựu Chủ tịch tỉnh An Giang nói rằng ông không thấy có hy vọng gì cho nền nông nghiệp Việt Nam vì theo ông đổi mới là một quá trình liên tục, thời gian vừa qua dài như vậy nhưng chưa có gì mới. Như vậy tính liên tục chưa được bảo đảm cho nên ông không thấy phấn khởi.



Tuesday, January 27, 2015

"Việt gian, Việt Cộng, Việt Kiều

---------- Forwarded message ----------
From:
Date: 2015-01-22 19:22 GMT-05:00
Subject: Fw: Fwd:
"Việt gian, Việt Cộng, Việt Kiều
"
:
Ba tay nhập lại tiêu điều nước non


----- Forwarded Message --
Date: January 22, 2015 at 8:16:20 AM PST
Subject:"Việt gian, Việt Cộng, Việt Kiều": (Ba tay nhập lại tiêu điều nước non).


"
Việt gian, Việt Cộng, Việt Kiều
":(Ba tay nhập lại tiêu điều nước non)

.

Du lịch là một nhu cầu của cá nhân và là một kỹ nghệ làm ra tiền mà không có khói của một quốc gia. Trong hội nghị thượng đĩnh APEC mới đây, ngày 10 tháng 11 năm 2014, trước 21 nguyên thủ quốc gia thành viên, TT Obama của Mỹ, đệ nhưt siêu cường thế giới vẫn vận động cho du lịch Mỹ. 


Ông nói Mỹ đã thoả thuận kéo dài thời hạn visa cho người Trung Quốc, một quốc gia đông dân nhứt hoàn cầu: 5 năm cho sinh viên,
10 năm cho du khách, thương nhân, thay vì 1 năm như hiện nay.TT Obama không giấu giếm, năm 2013, khoảng 1,8 triệu người Trung Quốc đã tới Hoa Kỳ, đóng góp 21 tỷ đô la cho nền kinh tế Mỹ và hỗ trợ cho hơn 100 ngàn công ăn việc làm cho dân Mỹ. 


Hy vọng với thỏa thuận lãnh sự song phương này, các con số nói trên sẽ tăng gấp bốn lần trong thời gian tới.

Trong khi đó thời sự quốc tế cho biết du lịch VN quá tệ. Nói có sách mách có chứng. Liên Âu có tài trợ một cuộc khảo sát thăm dò phát triển du lịch, kết quả nghe thật đáng buồn cho Việt Nam: chỉ có 6% khách quốc tế muốn trở lại Việt Nam để du lịch. Lý do: dịch vụ du lịch VN yếu kém, phương tiện vận chuyển không thuận tiện, đầu tư không đúng cách, chi phí vào xem ngày càng tăng, nạn ô nhiễm, mất vệ sinh, tội phạm đường phố móc túi, giựt đồ có tăng chớ không giảm.

Còn trên trang mạng The Guide to Sleeping in Airports chuyên về các sân bay toàn cầu đã xếp hai phi trường quốc tế lớn nhứt của VN, Nội Bài ở Hà nội và Tân Sơn Nhất ở Saigon, vào danh sách 10 sân bay tệ nhất Á châu năm 2014. 


Lý do: vệ sinh kém, bố trí không thuận tiện cho hành khách, thiếu tiện nghi của các trang thiết bị, không có wifi, quá ít máy điều hòa không khí, thủ tục giải quyết chậm dẫn đến tình trạng xếp hàng dài, nhân viên hải quan tìm cách chèo kéo để ăn hối lộ và quá hỗn loạn, trộm cắp

Lời khuyên của Sleepinginairports dành cho các du khách khi đến những địa điểm này là mang theo thuốc khử trùng, thảm ngủ, bông bịt tai và một ít đồ ăn mua từ bên ngoài để chống chọi với
sự khó khăn trong các sân bay. 


Đọc tới đây người Việt không khỏi mắc cỡ, đỏ mặt.

Giáo sư Jonathan London thuộc Đại học Thành thị Hong Kong, nhà xã hội học, kinh tế, chính trị học chuyên về Việt Nam, nhận xét: “Sân bay của Việt Nam vẫn còn nhiều vấn đề lắm. 


Riêng chuyện phải chờ mãi mới lấy được hành lý ở sân bay Nội Bài của Hà Nội đã là một yếu tố làm cho tôi rất chán. Rất nhiều lần, đến mức hiện nay tôi luôn cố gắng để chỉ mang một túi carry-on mà thôi, vì không muốn chờ hơn 30 phút để lấy hành lý.

 Sân bay Tân Sơn Nhất ở Sài Gòn cũng hơi chật và đã có khi tôi phải xếp hàng chờ đợi rất lâu…, đặc biệt những người Việt kiều về nước muốn tránh vấn đề thì có hiện tượng họ cho tiền vào hộ chiếu.” Du khách thường xuyên sang Việt Nam này nói vấn đề nhức nhói nhất của các sân bay Việt Nam là điều kiện vệ sinh vô cùng thấp.

Theo con số của chính Tổng Cục Du Lịch Việt Nam, khách du lịch ngoại quốc đến Việt Nam trong 8 tháng đầu năm 2014 chỉ có gần 6 triệu lượt người, giảm so với năm ngoái được 7,5 triệu lượt khách. Trong số khách du lịch này, phân nửa là khách đến từ các nước Á châu như Trung Quốc, Thái Lan... Họ là những người mua sắm nhiều, đi viếng thăm nhiều chỗ.


Nhưng phần lớn số khách này một đi không trở lại.

Trái lại, khách phương Tây từ vùng ôn đới rất thích danh lam thắng
cảnh nhiệt đới của Việt Nam thì gặp khó khăn về đi lại. VN không có đường bay thẳng sang Âu Mỹ. Du khách Tây Phương phải quá cảnh qua Bangkok hay Singapore, Hong Kong. Chi phí bay cao.

Thêm vào đó nhà cầm quyền VNCS không có chính sách cởi mở cho du khách. Việc xin và cấp thị thực du lịch khá rắc rối, đắt đỏ, chậm chạp. Du khách phải trả gần 50 đôla cho một lần vào Việt Nam, cao hơn rất nhiều lần so với các nước láng giềng như Thái Lan hay Singapore.


Những nước này thường chỉ yêu cầu khách nước ngoài trả từ 20-25 đôla cho một lần vào nước họ. Các nước như Malaysia, Lào, Thái Lan và Singapore miễn thị thực cho rất nhiều khách của nhiều quốc gia khác nhau nhưng Việt Nam thì rất hạn chế.

Bên cạnh đó du khách cũng than phiền rằng Việt Nam có nhiều danh thắng mà không biết giữ gìn và khai thác hợp lý. Xây các khu nghỉ dưỡng, khách sạn một cách ồ ạt, làm các bãi biển không còn nguyên sơ nữa. 


Trước đây như bãi biển Múi Né, cách nay hơn chục năm còn thiên nhiên rất đẹp với những hàng dừa xanh trải dài, bãi cát trắng phao, biển xanh dờn, khách nhìn rất thích. Tuy nhiên, khi du lịch phát triển thì bãi biển Mũi Né chỉ còn các khu nghỉ dưỡng và khách sạn mà thôi. Các công trình xây dựng cũng làm mất đi hồ nước tự nhiên ở trên dải đất khô ở Mũi Né.

Riêng người Mỹ gốc Việt khoảng gần 2 triệu người, chiếm phân nửa tổng số người Việt hải ngoại, du lịch VN ngày càng ít đi. Du lịch VN quá tốn kém. Nội tiền máy bay không thôi đã gần cả ngàn rưởi Đô rồi. Hai ba lần trung chuyển ở Đài Loan, Đại Hàn, Thái Lan hay Singapore đợi mấy tiếng đồng hồ. 


Cả mười mấy tiếng đồng hồ ngồi bó gối trên máy bay,chỉ thấy mây xanh, mây trắng. Danh lam thắng cảnh VN đã quá quen thuộc lại còn bị biến đổi quá nhiều, mất sắc thái VN, trở thành chỗ ăn chơi Tây không ra Tây, Mỹ chẳng ra Mỹ, Tàuchẳng ra Tàu. 

Không khí và môi sinh quá ô nhiễm. Ở thành phố ra đường ai cũng mang “khẩu trang” che mũi, che miệng, đi một chút là bụi đóng đầy. An ninh khi ra đường không bảo đảm vì nhiều người nhiều mánh khoé cướp giựt. 

Kiểu nói đánh đầu của Hải Quan bây giờ (ngày xưa VNCH gọi là Quan Thuế), ở phi trường, bộ mặt hình sự của công an đầy đường đầy chợ, nãn có du lịch, có khuân vác tốn kém phi lý, gây quá nhiều bực bội, mất hứng đi chơi.

An toàn giao thông quá kém, VNCS theo thống kê mới nhứt là nước có tỷ lệ tai nạn giao thông cao nhứt thế giới.

Cảm nghĩ người Mỹ gốc Việt, CS gọi là “Việt Kiều” đi du lịch VN là áo gấm mặc về làng hay đi tìm bò lạc cỏ non nay đã lỗi thời và bị đồng bào trong ngoài nước chê trách thành ca dao: Việt gian, Việt Cộng, Việt Kiều; Ba tay nhập lại tiêu điều nước non. 


Nên bây giờ không còn bao nhiêu loại người ấy nữa. 

Cán bộ đảng viên CS hầu hết tham nhũng và những người ăn theo bóc lột mồ hôi nước mắt người lao động VN bây giơ là những trọc phú, giàu nứt đổ vách và bây giờ càng nhiều ở VN. 

Một đêm họ nhậu rượu Pháp toàn thứ sang, mắc tiền hơn một năm tiền già của người Mỹ gốc Việt thế hệ thứ nhứt ở Mỹ. Bò lạc cỏ non bây giờ đa số là giả dạng; VN là nước nhận tiền trị và phòng bịnh HIV/ Aids của Mỹ nhiều nhứt Á châu. 

Đụng vào bịnh thế kỷ này kể như đời tàn khi về Mỹ, vợ con sợ bị lây xa lánh, bè bạn không ai dám đến gần. 

Vệ sinh an toàn thực phẩm ở VN rất kém, một năm không biết bao nhiêu vụ trúng độc. 

Ô nhiễm môi trường, ô nhiễm không khí ở VN rất đáng sợ. 

Nước sạch thiếu trầm trọng ở Saigon. 

Nên có tin về du lịch VN, bây giờ quá tệ./.

(Vi Anh)









--
Lê Văn Dĩnh
42/14 Hoàng Hoa Thám
P.7 – Q. Bình Thạnh
TP HCM - VietNam

Trong những ngày đầu năm 2015, bất chấp thời tiết giá lạnh của Miền Bắc, bà con dân oan khắp nơi, già trẻ vẫn ngày ngày xuống đường


VRNs (07.01.2015) – 

Trong những ngày đầu năm 2015, bất chấp thời tiết giá lạnh của Miền Bắc, bà con dân oan khắp nơi, già trẻ vẫn ngày ngày xuống đường, cầm biểu ngữ đi qua các con phố, đứng trước cổng các cơ quan công quyền phản đối chính sách bất công của nhà cầm quyền qua việc cưỡng chế đất đai, nhà cửa bắt người bỏ tù. 

Việc làm của bà con dân oan ít nhiều đã gây được sự chú ý và thức tỉnh của người dân qua đường về tình trạng bất công đang diễn ra trên đất nước này.

Một số hình ảnh bà con dân oan biểu tình trên các con phố tại Hà Nội, trước Tòa án Thành phố và trước Phòng tiếp dân của Viện kiểm sát tối cao vào sáng ngày 06.01.2015.
Bà con dân oan cầm biểu ngữ đi trên con phố tại khu vực Quốc Tử Giám
Bà con dân oan cầm biểu ngữ đi trên con phố tại khu vực Quốc Tử Giám
Từ bà cụ lớn tuổi đến những em bé xuống đường với những biểu ngữ phản đối chính sách bất công, cướp đất của chính quyền
Từ bà cụ lớn tuổi đến những em bé xuống đường với những biểu ngữ phản đối chính sách bất công, cướp đất của chính quyền
Hình ảnh người dân oan với biểu ngữ trên tay đã gây được sự chú  ý, thức tỉnh của người dân
Hình ảnh người dân oan với biểu ngữ trên tay đã gây được sự chú ý, thức tỉnh của người dân
Mất đất, mất nhà cửa, nhưng người dân còn bị chính quyền bắt bỏ tù vì bị quy chụp với những tội danh như "gây rối trật tự", "chống người thi hành công vụ". Bà con dân oan trước Toàn án Thành phố
Mất đất, mất nhà cửa, nhưng người dân còn bị chính quyền bắt bỏ tù vì bị quy chụp với những tội danh như “gây rối trật tự”, “chống người thi hành công vụ”. Bà con dân oan trước Toàn án Thành phố
Chính quyền làm ngơ trước lời kêu cứu của những người dân đâu khổ. Các cơ quan công quyền bưng tai bịt mắt trước lời kêu cứu, trước tình cảnh của người dân
Chính quyền làm ngơ trước lời kêu cứu của những người dân đâu khổ. Các cơ quan công quyền bưng tai bịt mắt trước lời kêu cứu, trước tình cảnh của người dân
Bà con dân oan trước phòng tiếp dân của Viện Kiểm Sát. Không cán bộ nào đoái hoài tới hình ảnh của họ
Bà con dân oan trước phòng tiếp dân của Viện Kiểm Sát. Không cán bộ nào đoái hoài tới hình ảnh của bà con
Vài cô gái đi đường mua quà bánh tặng cho các em nhỏ trong đoàn dân oan.  Mong có nhiều người quan tấm đến những vấn đề của đất nước, cách cụ thể quan tâm và liên đới với những người dân oan sai đang bị đẩy ra bên lề xã hội
Vài cô gái đi đường mua quà bánh tặng cho các em nhỏ trong đoàn dân oan. Mong có nhiều người quan tấm đến những vấn đề của đất nước, cách cụ thể quan tâm và liên đới với những người dân oan sai đang bị đẩy ra bên lề xã hội


14 hrs ·
Nguyễn Thanh Phượng, Con gái thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa thi đậu quốc tịch Mỹ. Lại thêm 1 khúc ruột ngàn dặm mới từ giã thiên đường CS..
Nguyễn Thanh Phượng, Con gái thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa thi đậu quốc tịch Mỹ.  Lại thêm 1 khúc ruột ngàn dặm mới từ giã thiên đường CS..
Like ·  · Share

Đảng CSVN Làm sao bảo vệ nổi Chủ nghĩa Mác Lê đã như cái xác chết thối rữa?

Đỗ Đăng Liêu

Các bài liên hệ

Cùng tác giả:

Báo Quân Đội Nhân Dân mới đây đăng bài viết của Đại Tá, Thạc Sĩ Nguyễn Đức Thắng, với tựa đề: Chủ nghĩa Mác - Lê-nin cần tiếp tục được bảo vệ và phát triển. Tác giả nhắc lại sự sụp đổ của chủ nghiã cộng sản tại ngay cái nôi của nó là nước Nga, nhưng lập tức đổ hết lý do cho "chủ nghĩa đế quốc" và "các thế lực thù địch".

 Ông viết:
"Chủ nghĩa đế quốc và các thế lực thù địch đã nhân cơ hội đó ra sức tuyên truyền đề cao xã hội tư bản, hô hào rời bỏ CNXH và đi theo con đường TBCN. Chúng ra sức xuyên tạc, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH, thậm chí còn định ra cả thời gian sụp đổ chế độ XHCN ở những nước còn lại, trong đó có Việt Nam. Trong hàng ngũ những người cộng sản và nhân dân, thực tế có một số người đã nhiễm phải những luận điệu tuyên truyền hết sức tinh vi, hiểm độc của các thế lực thù địch, từ đó nảy sinh t¬ư tưởng bi quan, dao động, bàng quan, thậm chí đánh mất niềm tin vào chủ nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH. Trước tình hình đó, những người cộng sản chân chính cần phải bình tĩnh, tăng cường đoàn kết thống nhất ý chí và hành động để bảo vệ các giá trị đích thực của chủ nghĩa Mác - Lê-nin và toàn bộ thành quả của cuộc cách mạng XHCN".

Và tác giả bồi thêm vào lời khẳng định bất cần lý lẽ đó bằng hàng loạt các khẳng định khác cũng ngang tàng không kém, chẳng hạn như: "… không thể mượn cớ sự sụp đổ mô hình CNXH cụ thể ở một quốc gia nào đó để bài bác và phủ định chủ nghĩa Mác - Lê-nin và CNXH". Cả thế giới cộng sản theo cùng một mô hình nhà nước Liên Xô và đã sập gần như toàn bộ, chỉ còn 4 nước đang ráo riết chạy theo kinh tế tư bản (hay kinh tế thị trường mà Mác lên án từ ngày đầu là loại "kinh tế tư bản bóc lột") để sống còn thì tác giả không hề hay biết?

Còn nhiều khẳng định bất cần trí óc của cả người đọc lẫn chính người viết, như: "…trong hơn 80 năm qua, đặc biệt những thành tựu to lớn của công cuộc đổi mới đất nước trong gần 30 năm qua dưới sự lãnh đạo của Đảng ta, càng củng cố vững chắc niềm tin, niềm tự hào của mỗi đảng viên, cán bộ và nhân dân vào chủ nghĩa Mác - Lê-nin, vào con đường đi lên CNXH mà Đảng, Bác Hồ và nhân dân ta đã lựa chọn."

Tựu trung, cả bài viết chỉ biết chép lại những câu mang tính kinh điển mà mọi người đã quá ngấy, đã biết quá rõ từ lâu là vô tích sự, và biết là chúng bị tùy nghi bẻ xuôi lẫn bẻ ngược theo nhu cầu của Đảng trong từng giai đoạn. Do đó, chính bài viết đó đã không bảo vệ được chủ nghĩa Mác Lê cho ra hồn chứ chưa nói gì đến động viên người khác làm chuyện đó, và lại càng không có chút hy vọng gì về "phát triển" nó cả.


Nhưng có lẽ chẳng ai chê bai gì khả năng của tác giả Nguyễn Đức Thắng vì ông bị giao một việc quá khó. Làm sao mà bảo vệ nổi chủ nghĩa Mác Lê trong thực tế ngày nay?!

Làm sao bảo vệ nổi khi thực tế đã chứng minh điều hoàn toàn ngược lại. Trên tổng số gần 100 quốc gia tự nhận là theo Chủ Nghiã Xã Hội, khởi đi từ cái nôi là nước Nga, ngày hôm nay chỉ còn có 5 nước vẫn cố bám víu (hoặc còn giả dạng bám víu) vô vọng vào CNXH là Trung Cộng, Việt Cộng, Lào Cộng, Cu Ba và Bắc Hàn. Tình trạng 5 quốc gia này, từ chính trị, đến văn hoá xã hội, nếu không ngày một tồi tệ, lạc hậu thì cũng cực kỳ bất ổn và khủng hoảng. Nói chung là trong tình trạng chết dần hoặc có thể bùng vỡ bất cứ lúc nào. Trong khi đó, tất cả các nước thoát độc tài cộng sản để chuyển sang thể chế dân chủ đều bừng sống lại về mọi mặt, như những người bị bóp cổ lâu ngày nay được thở lại dưỡng khí trong lành.
Làm sao bảo vệ nổi khi nước cộng sản nào càng rời xa mô hình kinh tế XHCN và chạy theo kinh tế tư bản thì càng rời xa vực thẳm. Chính Trung Cộng đã vất mô hình kinh tế XHCN để chạy theo "kinh tế thị trường với đặc tính Trung Quốc" từ năm 1976, và CSVN bắt chước từ năm 1986. Cái mà tác giả gọi là "thành tựu của 30 năm đổi mới" chính là kết quả của việc ném kinh tế XHCN lại để bỏ chạy đó.

Làm sao bảo vệ nổi khi hiện nay, các lãnh đạo ở tầng cao nhất đều không biết tiến lên CNXH là đi đâu và làm gì. Chính Tổng Bí Thư Đảng CSVN Nguyễn Phú Trọng đã công khai bộc bạch:“Đến hết thế kỷ này (tức 86 năm nữa) không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa". Những chính sách gọi là xây dựng XHCN triệt để tại các nước đàn anh tiên tiến chứ không chỉ riêng tại Việt Nam, đều dẫn đến chết đói, lệ thuộc ngoại bang, tụt hậu, băng hoại xã hội, và sụp đổ hoàn toàn như các nước Đông Âu và Liên Xô.

Làm sao bảo vệ nổi khi ĐCSVN, từ lời nói đến việc làm, nhất nhất không còn chút gì là các đặc tính của xã hội XHCN. Các hứa hẹn nền tảng như "Tài sản và phương tiện sản xuất là thuộc về toàn dân" hoàn toàn biến mất trong nền kinh tế tư bản hoang dã hiện nay. Tất cả phục vụ cho nhu cầu vơ vét của tầng lớp "tư bản đỏ" vừa xuất hiện ở mọi cấp. Các quan chức với số tài sản lên đến hàng chục tỉ mỹ kim không còn là chuyện lạ nữa, dù họ trên danh nghĩa đã "hiến dâng cả đời cho cách mạng" và không làm gì riêng ngoài đồng lương cán bộ. Cũng vậy, loại hứa hẹn nền tảng như"Giai cấp công nhân, đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội" đã nhường chỗ cho một nhà nước tiếp tay các chủ hãng ngoại quốc trấn áp các cuộc tranh đấu đòi quyền lợi chính đáng của công nhân; và một nhà nước xua công an cưỡng chế đất đai của nông dân để giao lại cho giai cấp tư bản đỏ.

Làm sao bảo vệ nổi khi chế độ XHCN hiện nay còn phong kiến gấp trăm lần chế độ mà nó đả phá và thay thế. Thật vậy, đất nước Việt Nam ngày nay có "vua tập thể" hay "tập thể vua", với cả trăm hoàng tộc. Mỗi hoàng tộc có khu vực địa lý, khu vực kinh tế, khu vực quyền hành riêng và theo thể thức "cha truyền con nối". Thế hệ thái tử đảng bắt đầu ngồi vào các ghế nắm quyền và nắm tiền từ độ tuổi 20.

Làm sao bảo vệ nổi khi mà chính tập thể đảng viên đều đã quá chán ngán cái chủ nghiã mà đa số đã không hiểu là gì khi gia nhập; đã hy sinh cả tính mạng, cả cuộc đời của mấy thế hệ vì chủ nghiã đó chỉ để thấy đất nước liên tục nghèo đói, tụt hậu so với láng giềng; và nhất là đã nhận ra chủ nghĩa này luôn sản sinh ra những kẻ cầm quyền cực ác, cực gian trá, và cực đạo đức giả suốt từ Lênin, đến Stalin, đến Mao, đến ông cháu họ Kim bên Triều Tiên, đến Pol Pot xứ Miên, đến tất cả các thế hệ lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam. Hệ thống CNXH đã biến tất cả những người dù rất tốt khi gia nhập trở thành những người càng lên cao càng giả dối, tàn ác, và càng mất tính người.

Làm sao bảo vệ nổi khi những quan chức lớn ngã bệnh đều chạy qua các nước tư bản chữa bệnh chứ không dám chữa tại các nước XHCN. Lý do không chỉ vì các nước đó có nền y khoa hơn xa các nước XHCN mà còn vì họ thực sự có y đức. Cũng vậy, làm sao bảo vệ nổi khi chính những người đang viết bài kêu gọi bảo vệ Mác Lê và cả cấp trên của họ đều đang cố gắng gửi con cái đi nước ngoài để được hấp thụ nền giáo dục đặc sắc của các nước "tư bản đang giẫy chết" , và còn dặn dò con ráng tìm cách ở lại để làm đầu cầu chuyển tiền của bố mẹ ra nước ngoài.

Ngày mà dân tộc ta công khai và hoàn toàn tẩy bỏ được chủ nghĩa Mác Lê ra khỏi mọi mặt xã hội, chắc chắn sẽ có nhiều người mừng lắm. Trong số đó, thế nào cũng có cả ông Nguyễn Đức Thắng.

Ủy viên Bộ chính trị hãy công khai tài sản
clip_image002
Nhân vụ việc Tổng Thanh tra Chính phủ Việt Nam bị tuyên bố vi phạm, mắc khuyết điểm về “chính sách nhà, đất” khi “sở hữu quá nhiều ”bất động sản có giá trị”, một nhà quan sát trong nước kêu gọi các lãnh đạo cao cấp trong Bộ Chính trị, Chính phủ, Quốc hội ”công khai tài sản” ra toàn dân.
Trao đổi với BBC hôm 22/11/2014 từ Sài Gòn, Luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam, nói:
“Tôi hy vọng sau vụ ông Truyền thì có thể Đảng và Nhà nước sẽ đẩy mạnh cuộc đấu tranh chống tham nhũng và đặc biệt trên Facebook, trên Internet, người ta sẽ có dịp đưa hình ảnh những người có tài sản lớn lên. Cái đó cũng là việc đấu tranh chống tham nhũng và góp phần xây dựng nhà nước này trong sạch, vững mạnh. Cái đó là điều tốt”.
Trước câu hỏi vì sao đợt này chỉ có một mình ông Trần Văn Truyền bị đưa khuyết điểm, sai phạm ra công bố, mà không phải là những quan chức lãnh đạo, cấp cao nào khác nữa, ông Thuận nói:
“Trước nhất là ông Trần Văn Truyền nghỉ hưu rồi, mạng lưới quyền lực suy giảm rồi cho nên ông bị đưa ra, còn những người đương đầy quyền lực thì việc đưa ra cũng không dễ. Hay nói một cách thẳng thắn là không ai đưa ra chọc với những người đang ‘cầm gươm, cầm súng’, cho nên chưa biết có đưa ra được không, họ lại bắn trước, họ lại chém trước”.

Hãy công khai, làm gương
Theo Luật sư Thuận, đã tới lúc các lãnh đạo cao cấp của Việt Nam trong các cơ quan quyền lực đứng đầu của Đảng và Nhà nước tỏ ra “gương mẫu”, ông nói:

“Cho nên vấn đề quan trọng là bây giờ phải công khai tài sản của mấy ông ấy lên, mà trước hết là mấy ông lớn, các vị trong Bộ Chính trị, các vị trong Chính phủ là phải công khai trước. Rồi tiếp tục là các đồng chí Thường vụ Quốc hội là công khai hết đi, công khai in một cái đặc san trong đó. Đặc san có thể bán vài triệu bạc người ta cũng mua. Và yêu cầu nhân dân giám sát mà theo Hiến pháp mới là bây giờ Đảng phải theo sự giám sát của nhân dân”.
Theo Luật sư Thuận, việc giám sát này tập trung trọng tâm chính vào “tài sản, đạo đức và chủ trương”. Ông nói: “Giám sát là tài sản là chính, giám sát đạo đức, rồi giám sát chủ trương làm việc – chủ trương có sai, đúng hay không, những việc ông ban hành có sai, đúng, gây thiệt hại hay không…”

“Từ việc ông Truyền, nên chăng, muốn lấy lòng tin của nhân dân một cách rõ ràng thì công khai tài sản đăng trên báo hết, tất cả các ông lãnh đạo cấp cao, rồi lần lần xuống các địa phương, làm gương trước, cũng như Nghị quyết Trung ương IV là phải kiểm điểm từ trên kiểm điểm xuống”, cựu quan chức Văn phòng Quốc hội Việt Nam nói với BBC.
Nguồn: https://nr-000.appspot.com/www.bbc.co.uk/vietnamese/multimedia/2014/11/141123_tranquocthuan_tranvantruyen

S&P hạ mức tín dụng của Nga xuống tình trạng ‘rác’


S&P hạ mức tín dụng của Nga xuống tình trạng ‘rác’

Vì sao VN khánh thành Viện Khổng Tử trong lúc thế giới "dẹp tiệm"



image





Preview by Yahoo


·    
·    
·    
·  

Tin liên hệ

27.01.2015
Xếp hạng tín dụng của Nga đã bị hạ thấp hôm thứ Hai, lần đầu tiên trong một thập niên xuống dưới mức đầu tư mà thế giới tài chính gọi tình trạng “rác.”

Standard & Poor, công ty dịch vụ tài chính có nhiều ảnh hưởng, cắt giảm xếp hạng tín dụng của Moscow xuống một nấc, từ BBB- xuống BB+ và cho biết họ có triển vọng tiêu cực đối với nền kinh tế của Nga. S&P cho biết những vấn đề tài chính của Nga có thể sẽ xấu đi.

Nga dự đoán nền kinh tế của họ sẽ thu hẹp trong năm nay do giá dầu thế giới giảm và ảnh hưởng của những biện pháp trừng phạt mà Mỹ và châu Âu áp đặt đối với Moscow.

Các cường quốc phương Tây áp đặt những hạn chế nhắm vào Moscow và những cộng sự thân tín của Tổng thống Vladimir Putin vì Nga sáp nhập bán đảo Crimea của Ukraine vào năm ngoái và vì sự can dự của nước này trong cuộc xung đột chết người ở miền đông Ukraine giữa thành phần ly khai thân Nga và lực lượng Kiev.

Việc Nga vị đánh tụt hạng tín dụng khiến đồng rúp ngay lập tức mất giá 5%, xuống mức 68 rúp đổi 1 đôla.
Diễn biến mới này có thể gây tổn hại cho hình ảnh của Nga trong mắt các nhà đầu tư và cũng làm tăng chi phí vay mượn của nước này, vì những quỹ đầu tư và quỹ hưu trí thường có những quy định không cho phép đầu tư vào trái phiếu của bất kỳ công ty hay quốc gia nào không được xếp vào mức đầu tư.



Monday, January 26, 2015

Cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc lại tung tin thất thiệt, kích động chia rẽ cố gắng tìm cách gây nhiễu loạn nội bộ Việt Nam.

 


Thứ hai, 26/01/2015, 07:00 (GMT+7)
(Thời sự) - Cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc lại tung tin thất thiệt, kích động chia rẽ cố gắng tìm cách gây nhiễu loạn nội bộ Việt Nam.

Việc Thời báo Hoàn Cầu công kích bôi nhọ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là nhằm âm mưu đen tối chia rẽ nội bộ Việt Nam để dễ bề thực hiện tham vọng bành trướng lãnh thổ. Tờ báo này có lẽ đã “giật thót” khi nghe khẳng định của Thủ tướng: Quyết không đánh đổi chủ quyền lãnh thổ lấy một thứ hữu nghị viển vông nào đó, và Hoàn Cầu tìm cách bôi nhọ. Ảnh: Bloomberg.


Thời báo Hoàn Cầu ngày 25/1 đăng bài bình luận với tiêu đề “Đòn bẩy thương mại có thể ngăn Việt Nam quay sang Mỹ”, trong đó đưa ra nhiều bình luận xuyên tạc, chia rẽ lãnh đạo cấp cao Việt Nam và cổ súy cho tham vọng bá quyền, bành trướng lãnh thổ mà Bắc Kinh đang theo đuổi trên Biển Đông, reo rắc những suy diễn, hoài nghi gây bất lợi, chia rẽ nội bộ Việt Nam.

Đầu tiên Thời báo Hoàn Cầu nhắc tới việc Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiếp tân Đại sứ Hoa Kỳ Ted Osius hôm 7/1, trong đó tờ báo Trung Quốc tuyên truyền rằng: “Ông Osius đã trao đổi (với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng) về việc Nhà Trắng sẽ linh hoạt hơn trong các cuộc đàm phán hiệp định Quan hệ đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP)”. Thời báo Hoàn Cầu bình luận, đàm phán TPP Việt – Mỹ bắt đầu từ hơn 5 năm trước đây dường như đang bước vào giai đoạn cuối khi Mỹ chấp nhận một số thỏa hiệp với Việt Nam.

Hoàn Cầu tuyên truyền: “Việt Nam hy vọng hiệp ước kinh tế này sẽ thúc đẩy tăng trưởng kinh tế của mình, và quan trọng nhất là giảm đi sự phụ thuộc lâu dài vào nhập khẩu từ Trung Quốc. Hơn nữa căng thẳng gia tăng ở Biển Đông đã đẩy Việt Nam đến chỗ phải tìm kiếm ‘một người bảo trợ’ để làm đối trọng với ảnh hưởng của Trung Quốc. Mỹ là lựa chọn tốt nhất của Việt Nam”.

Cũng theo bình luận trên Thời báo Hoàn Cầu: “Năm nay sẽ đánh dấu kỷ niệm 20 năm ngày bình thường hóa quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ. Bất chấp 2 nước đã có thời kỳ đối đầu, dịp này cung cấp cho cả hai bên động lực quan trọng để tiến lại gần nhau hơn. Thỏa hiệp của Washington trong các cuộc đàm phán TPP là một món quà cho Việt Nam, nhưng những món quà luôn được đưa ra với cái giá (phải trả)”.

Xung quanh cái Hoàn Cầu gọi là “cái giá phải trả”, tờ báo suy diễn tiếp: “Lịch sử đã chứng minh hàng triệu lần rằng Hoa Kỳ sẽ không bao giờ bỏ cuộc mà không có lý do trong các cuộc đàm phán, đặc biệt khi họ đã chiếm được thế thượng phong. Trong trường hợp này sự nhượng bộ của Washington không phải một chiến thuật hỗ trợ lợi ích nhỏ, mà là một chiến lược có thể tác động đến toàn bộ bối cảnh chính trị trong khu vực”.

“Năm 2015 cũng sẽ là một năm căng thẳng đối với nền chính trị Việt Nam, đó là một năm để xác định người sẽ trở thành Tổng bí thư Đảng Cộng Sản Việt Nam”, Thời báo Hoàn Cầu bắt đầu reo rắc những bình luận gây bất lợi cho Việt Nam, gây chia rẽ nội bộ Việt Nam: “Đại hội 12 Đảng Cộng Sản Việt Nam sẽ diễn ra vào tháng Giêng năm 2016 và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng có thể trở thành Tổng bí thư”. Nguy hiểm hơn, Thời báo Hoàn Cầu kích động chia rẽ khi xuyên tạc rằng Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “đại diện cho phe thân Mỹ”?!

Trong khi lãnh đạo cấp cao Trung Quốc ra sức tuyên truyền rằng họ không can thiệp vào công việc nội bộ nước khác thì Thời báo Hoàn Cầu, một phiên bản của Nhân Dân nhật báo – cơ quan ngôn luận của đảng Cộng sản Trung Quốc lại tung tin thất thiệt, kích động chia rẽ cố gắng tìm cách gây nhiễu loạn nội bộ Việt Nam là một động thái hiếm thấy trong những năm qua. Chưa thấy Mỹ can thiệp vào nội bộ Việt Nam chỗ nào như Thời báo Hoàn Cầu tuyên truyền, nhưng tờ báo này “thả bom gây rối dư luận” nội bộ Việt Nam để phục vụ mưu đồ đen tối đã rõ như ban ngày – PV.

Hoàn Cầu xuyên tạc tiếp: “Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nếu trở thành Tổng bí thư khóa tới có thể sẽ làm thay đổi đáng kể chiến lược quốc gia và chính sách đối ngoại của Việt Nam, chào đón sự tham gia sâu hơn của Mỹ vào Việt Nam. Washington đã nhận ra ‘tiềm năng’ của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Đại hội 12 có thể là cơ hội duy nhất cho ông lên nắm quyền lực tối cao, Mỹ có ý định ca ngợi kết quả của các cuộc đàm phán TPP là một trong những thành tựu lớn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng”.


Tân Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam Ted Osius bị Thời báo Hoàn Cầu lợi dụng làm cái cớ để công kích chia rẽ dư luận nội bộ Việt Nam, ảnh: Vietnamnet.


“Trong trường hợp này Washington đang nỗ lực dùng thủ đoạn ‘cách mạng màu’ cũ mèm của mình để thu hút Việt Nam như ‘con tốt Philippines’ để kiềm chế sự trỗi dậy của Trung Quốc. Vì vậy 2015 sẽ là một năm quan trọng trong cuộc chơi 3 bên Trung Quốc – Mỹ – Việt Nam. Mặc dù Trung Quốc và Việt Nam đã nhanh chóng khôi phục lại quan hệ vào cuối năm 2014 sau một năm dài căng thẳng (do những hành động khiêu khích, xâm phạm vùng biển Việt Nam mà Trung Quốc hung hăng thực hiện, bất chấp luật pháp quốc tế – PV).”

Các nhà lãnh đạo cấp cao Việt Nam bao gồm Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng lâu nay khẳng định trước sau như một, Việt Nam không liên kết nước này chống nước kia, thực hiện chính sách đối ngoại độc lập tự chủ, đa phương hóa đa dạng hóa và Việt Nam muốn là bạn của tất cả các nước yêu chuộng hòa bình. Tuy nhiên, Thủ tướng cũng nhấn mạnh, Việt Nam quyết không đánh đổi chủ quyền lấy một thứ hữu nghị viển vông, kiểu như “nhà anh là nhà tôi”.

Phát biểu của Thủ tướng đã nhận được sự đồng tình ủng hộ và hướng ứng nhiệt liệt của dư luận trong và ngoài nước. Phải chăng động đến tham vọng bành trướng lãnh thổ khó nuốt trôi, Thời báo Hoàn Cầu mới tìm cách công kích, chia rẽ nội bộ người Việt trước thời điểm quan trọng ảnh hưởng đến tương lai của đất nước?

Hơn nữa một cơ quan truyền thông chính thống, tuyên truyền của đảng Cộng sản Trung Quốc lại mỉa mai nước láng giềng là “con tốt” của Mỹ liệu có phải cái tát tờ báo này nhằm vào chính những tuyên bố thiện chí lãnh đạo cấp cao của họ vẫn nói rằng Bắc Kinh tôn trọng láng giềng, không can thiệp vào công việc nội bộ của nước khác? Thời báo Hoàn Cầu tuyên truyền xuyên tạc, nói trắng dã tâm bành trướng Biển Đông bằng mọi giá: “Nỗ lực của Washington đối với Việt Nam sẽ phá vỡ các khuôn khổ an ninh khu vực dễ bị tổn thương, gây nguy hiểm đến tính toàn vẹn với chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc”.


Trước Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bộ trưởng Đinh La Thăng cũng trở thành mục tiêu công kích của Thời báo hoàn Cầu.
Nói cho đúng hơn, Thời báo Hoàn Cầu lo sợ tham vọng độc chiếm Biển Đông sẽ khó thành khi nó không chỉ xâm phạm chủ quyền, quyền chủ quyền và quyền tài phán của các nước láng giềng trong đó có Việt Nam, mà còn muốn hất cẳng Mỹ ra khỏi khu vực. Tham vọng khó đạt, Thời báo Hoàn Cầu quay sang la làng rằng Mỹ đang lôi kéo các nước khác “kiềm chế” Trung Quốc? Hợp tác bình thường giữa Việt Nam và Mỹ không nhằm vào một bên thứ 3, và đương nhiên chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ, quyền và lợi ích hợp pháp của Việt Nam thì người Việt phải bảo vệ đến cùng, dù đối thủ có hung hãn tới đâu đi nữa – PV.

Thời báo Hoàn Cầu lên giọng dọa dẫm: “Những gì Trung Quốc sẽ phải đối mặt với nước láng giềng phương Nam (Việt Nam) có lẽ sẽ là một tình huống còn căng thẳng, mãnh liệt hơn những gì đã trải qua trong năm 2014″?! Nhưng rồi tờ báo xúi giục Trung Nam Hải: “Không giống như Mỹ trắng trợn can thiệp vào công việc nội bộ nước khác, Trung Quốc có thể sử dụng kinh tế, chấp nhận giúp ích Việt Nam nhiều hơn trong mối quan hệ song phương tích cực”. Nếu “dụ dỗ” không xong, Thời báo Hoàn Cầu xúi Trung Nam Hải “có biện pháp trừng phạt nếu Việt Nam liên kết với Mỹ chống Trung Quốc”?!

Tờ báo này tuyên truyền: “Để ngăn chặn Việt Nam tiếp tục ngả về phía Hoa Kỳ, Bắc Kinh cần phải có lập trường ‘mềm hơn một chút’ về một số vấn đề để giảm bớt tình hình căng thẳng ở Biển Đông. Nếu không tình trạng căng thẳng sẽ ngày một gia tăng, tỉ lệ cược Việt Nam trở thành đồng minh của Mỹ sẽ tăng lên rất nhiều. Trung Quốc nên phát huy đầy đủ lợi thế truyền thống như một đối tác lớn của Việt Nam, sử dụng các biện pháp kinh tế khác nhau, đặc biệt là đầu tư, xây dựng cơ sở hạ tầng ở Việt Nam. Trung Quốc cần phải nỗ lực hơn nữa để thúc đẩy kết nối giữa hai quốc gia”.

__._,_.___

Posted by: truc nguyen 

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-18/11/2024

My Blog List