Hình ảnh nói lên: Sự kiện Tội Ác Việt Cộng ! ! !






https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj6kLmYKa-hPj1HvFQ9_a90KHJhUV_iUMIMpX4OuUtcp6iY8tidLohE38X7ObP2c42O5V9-qDdwu0FmyTgJjcSZI_uM_-UibAiDC_1ucag_fkHs2pV3BymecImeC0W5_uks9TF3NPCej5k/s1600/babui-danlambao-%C4%90a%CC%82%CC%81t+nu%CC%9Bo%CC%9B%CC%81c+la%CC%80+ca%CC%81i+%C4%91uo%CC%82i+sam1.jpg








Friday, September 9, 2016

HƯ TỪ, HƯ VĂN, HƯ QUAN ĐIỂM


9530. HƯ TỪ, HƯ VĂN, HƯ QUAN ĐIỂM

Posted by adminbasam on 11/08/2016
9-8-2016

Trước năm 1994 tôi hầu như không có quan niệm nào rõ ràng về người Mỹ trừ những gì được học ở nhà trường (miền Bắc). Đại loại là Mỹ tàn ác, lạnh lùng, nguy hiểm.
Vào Sài Gòn rồi, tiếp cận nhiều hơn với những người có học và trên các trang sách (Việt) thì được biết thêm vài tính cách của người Mỹ như sòng phẳng, hơi “Lạnh” trong quan hệ giữa người với người, phóng túng trong tình dục, sống thực dụng v.v…

Đến khi gặp Mrs Trần Mộng Tú, tác giả của “Câu chuyện của Lá phong”, một phụ nữ trí thức, lương thiện, có chiều sâu trong tư duy và bà có chồng là người Mỹ chính gốc: Râu xồm (đẹp hơn Các Mác), mắt xanh, cao lớn. Đến khi trao đổi với bà thì tôi mới biết, người nước nào cũng có kẻ tốt, người xấu. Những câu chuyện về ông chồng Mỹ của bà làm tôi ngộ ra một điều, không phải một triết lý mới về Nhân chủng học mà là về… hiệu ứng của tuyên truyền.

Sau đó (sau 1994) tôi cần mẫn làm cuộc “dọn dẹp phần mềm” ở chính cái đầu mình và hơn hai mươi năm, cái để tự hào, không phải cái đã học hỏi thêm mà là ở những cái được bỏ bớt, được Delete khỏi nửa ký não bộ của mình.
Trong những mớ xà bần được tháo gỡ khỏi bộ đầu mình có nhiều cái thật kinh khủng. Nó không phải những khẩu hiệu như kiểu mặc định những cái tốt đẹp của chế độ XHCN mà ở phạm vi cá nhân, nó nho nhỏ hơn, gần với cuộc sống hơn, quan trọng hơn.

Ví dụ như : Đảng ta là người dẫn đường đi từ hết thắng lợi này đến thắng lợi khác (có lúc dùng từ Bách chiến bách thắng).
(Tôi lưu ý ngay là tôi không viết để chỉ trích hay phản bác, phỉ báng như nhiều người mà tôi đang cần mẫn tìm ra cội nguồn của những tuyên ngôn kiểu này)

Vâng, thay vì viết: Đảng ta đã dẫn đất nước đi từ thắng lợi trong cuộc dành độc lập năm 1945, 1954 rồi bằng qua bao nhiều trắc trở, thất bại, sai lầm rồi lại tiến đến những thắng lợi khác… Thì dễ nghe hơn.

Hoặc khẩu hiệu “Chủ nghĩa Mác-Lê Nin vô địch muôn năm!”. Thì cũng nên thêm một giới hạn “Chủ nghĩa Mác Lê Nin vô địch trong thời gian X năm” sẽ được tôn phục đúng hơn.
Đó là vài cái vĩ mô.

Giờ đến mấy cái nho nhỏ hơn. Hồi 1965-1978 có khẩu hiệu:
Anh đen cho má em hồng
Anh đi khai phá cho lòng em no.

Đó là khẩu hiệu động viên mọi người bỏ thành phố, miền xuôi lên rừng thiêng nước độc để sinh sống rồi sau đó sống dở chết dở. Tôi cam đoan là mấy ông viết hai dòng trên, không ông nào bỏ thành phố lên rừng ở cả.
Có khẩu hiệu thì chơi cạn nghĩa hơn: “Tất cả cho chiến thắng” rồi: Tất cả cho Thủy lợi…
Có khi cái “Tất cả” này xen lẫn tất cả kia. Khiến người dân nếu chấp hành, thì sẽ giống bà Phó Đoan trong “Số đỏ” của Vũ Trọng Phụng, phải chung thủy với mấy ông cùng một lúc vậy.
Đến bây giờ, ai đó nghĩ ra những cái danh hiệu ví như: nghệ sỹ nhân dân, nghệ sỹ ưu tú, nhà giáo ưu tú, nhà giáo nhân dân… Họ tự định dạng ra hai ba loại này, cứ như nghệ sỹ ưu tú thì không ở trong nhân dân còn nghệ sỹ nhân dân thì không cần ưu tú vậy!

Ta xem xét những vấn đề nhỏ hơn chút nữa:
Trong các văn bản giải quyết tranh chấp, khi nhận thấy phía nhà nước hoặc các chức sắc, các cơ quan quản lý sai thì trong văn bản giải quyết vấn đề, họ ghi là: Cách giải quyết như trong quyết định số sss của UBND tỉnh Y là “Không phù hợp với pháp luật”.

Trong phát biểu của các chức sắc lớn, ở những diễn đàn quan trọng, cũng có kiểu nói: Hiện nay, một bộ phận KHÔNG NHỎ còn có biểu hiện CGH… vân vân… (Không nhỏ có nghĩa là trung bình hoặc lớn nhưng họ không nói thẳng như thế).
Ngay khi làm phiếu tín nhiệm, một công cụ rất cần sự chính xác, mà cũng có tới ba loại: Tín nhiệm cao, Tín nhiệm và Tín nhiệm thấp… Thật may không có loại thứ tư là loại “Tín nhiệm cao khi còn tại chức” nữa…

Tóm lại, có thể nói, từ bình minh của chế độ này (tạm lấy thời điểm 1945) đến giờ, đã hình thành một thuộc tính rõ nét, nâng lên thành chuyên môn, thành khả năng để vận hành rất thuần thục đó là một hệ thống những hư từ, những ngôn ngữ mông lung thiếu xác đáng, những quan điểm “Không phù hợp” với thực tế cuộc sống và nó cứ diễn ra dai hoi đến tận bây giờ.

Vậy trách nhiệm do đâu?
Nêu vấn đề này, tôi nói rõ rằng, tôi không đồng quan điểm với một số người đổ tất lên đầu mấy ông cộng sản mà tôi thiên về hướng khác.

Bản thân tôi có điều kiện để hiểu những người Cộng sản “gộc” Việt Nam phiên bản trước 1985, cần nói rõ khỏi ấp úng là họ dốt, CHẤT PHÁC và hạn chế nhiều lắm. 

Họ không đủ điều kiện để đẻ ra những từ ngữ kiểu “bách chiến bách thắng” hoặc “Đỉnh cao trí tuệ” đâu.

Những sản phẩm này trong văn cảnh trên, thường do dân văn bút tạo nên. Chính xác như vậy. Họ là thủ phạm chính!
Để kết luận này được thuyết phục tôi nêu một hiện tượng.
Cách nay hơn hai năm, cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng (Tôi không thích và kiên quyết không gọi là “Nguyên” thủ tướng mà chính danh là cựu thủ tướng) đã có một câu nói ở những diễn đàn quan trọng, tầm cỡ quốc tế được báo chí nhất loạt tung hô mà bản thân tôi cố gắng lắm cũng không hiểu nội hàm của cụm từ quỷ quái này là cái gì, đó là: LÒNG TIN CHIẾN LƯỢC!

Có “Lòng tin chiến lược” thì phải có… chiến lược. Chiến lược là kế hoạch đánh vào mục tiêu nào đó.
ASEAN có … nhiều mục tiêu mà phần lớn là “Bình” chứ không “chiến” như xuất khẩu, môi trường, nghề nghiệp, thương mại, Văn hóa chứ thời điểm ông Dũng nói, ASEAN chưa tính đánh ai cả (Mà muốn đánh cũng khó), vậy thì “Lòng tin chiến lược” là cái quái gì?

Hơn nữa, các tổ chức lớn hơn, mạnh hơn như khối Liên minh châu Âu còn không dám mơ tới, không có đủ điều kiện để có “lòng tin chiến lược” nên nỗi Anh Quốc còn rút ra và nhiều phen tổ chức này còn bùng nhùng thì ASEAN là cái quái gì?

Trong bối cảnh đó, mơ về một sự đoàn kết tinh thần đã khó. Bằng chứng là sau 2 năm, mấy mảnh lòng tin ấy đã vỡ nát, rơi rụng. Hai nước ở sát nách ta đã thể hiện lòng tin của họ rõ rồi, miễn bàn. Vậy Lòng tin chiến lược liệu đứng được mấy giây!

Vậy thì lòng tin gì, chiến lược gì, được bao lăm hay nói ra khỏi miệng, phèo luôn!?
Đó. Tựa đề bài này, tiến từ cái “Hư từ” dẫn tới cái “Hư văn” rồi nhiễu loạn tâm thế, tạo nên cái “Hư quan điểm” nên mới đẻ ra những sản phẩm quỷ quái như món “Lòng tin chiến lược” này.

Khoảng trước 2005 làng báo VN có nhiều cây bút vũng vàng, quan điểm sáng suốt, thấu suốt thường có mặt trong mục Thời luận của Tuổi trẻ, Thanh Niên, SGGP, SG Tiếp thị v.v… nhưng gần đây hình như các vị đó đã nghỉ hết rồi nên những cái “Lòng tin chiến lược” kia vẫn có đất sống.

Tôi cam kết rằng, cụm từ này không phải “Bản quyền” của ông Nguyễn Tấn Dũng mà là của một “Đỉnh cao trí tuệ” nào đó soạn ra.

Các cụ nói: Danh chính, ngôn thuận hay “lời nói, đọi máu” để răn dạy hậu thế.

Ở bàn nhậu cứ chơi thả giàn nhưng ở môi trường chính trị thì không nên xây dựng chính sách, điều hành nhà nước, quản lý xã hội bằng hư từ như vậy.

Stt này muốn bộc lộ sự bất tuân, bất phục về cái “Nguồn” sinh ra những hư từ, hư văn để tạo nên những quan điểm lơ tơ mơ như nói trên, xin bạn đọc hiểu cho rõ.

Tôi không có ý khác!
Thề.




__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Cá Nhiễm Độc từ Việt Nam đến Cali?



Ảnh: Nguồn Internet.

Cá Nhiễm Độc từ Việt Nam đến Cali? 

Gần đây, cá biển dọc theo bốn tỉnh vùng duyên hải Trung phần đã bị chết hàng loạt, gây nên một cuộc khủng hoảng môi trường tại Việt Nam. Vì Việt Nam xuất cảng nhiều hải sản sang California, việc kiểm soát hải sản nhập cảng từ Việt Nam cần phải chặt chẽ hơn để bảo đảm an toàn cho người tiêu thụ. 

Khi tai họa cá chết giáng xuống các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên trong năm 2016, chính quyền Việt Nam đã không có những biện pháp giải quyết kịp thời và hữu hiệu để cho người dân phải bất mãn xuống đường đòi chính quyền phải xử lý minh bạch và đồng thời làm sạch môi trường. Sau thời gian điều tra, chính quyền Việt Nam đã quy trách nhiệm cho nhà máy thép của tập đoàn Formosa Plastics Group (FPG) ở Vũng Áng, Hà Tĩnh, đã thải nước độc vào biển để cá biển bị nhiễm độc. Câu hỏi đương nhiên phải đặt ra là cá biển Việt Nam hiện nay có còn bị nhiễm độc không, và nếu còn bị nhiễm độc, thì người tiêu thụ cá sẽ phải chịu những hậu quả gì? Làm thế nào để kiểm soát số cá nhập cảng từ Việt Nam để bảo vệ an toàn cho người tiêu thụ ở Hoa kỳ? 

Vì đã làm việc sát cánh với cộng đồng Mỹ gốc Việt ở vùng Vịnh, tôi biết đây là một vấn đề rất được cộng đồng quan tâm. Ngoài việc phản đối cách xử lý thiếu minh bạch của chính quyền Việt Nam, người Mỹ gốc Việt ở California cũng sợ Việt Nam sẽ tung cá bị nhiễm độc vào thị trường Mỹ. Dựa vào thống kê do Cơ Quan Quản Lý Thực Phẩm và Dược Phẩm (Food and Drung Administration/FDA) đưa ra, 84% tổng số hải sản tiêu thụ tại Hoa Kỳ năm 2009 được nhập từ nước ngoài. Theo Trung Tâm Kiểm Soát và Ngăn Ngừa Dịch Bệnh (Centers for Disease Control and Prevention/CDC), mỗi năm có 76 triệu người ngã bệnh, hơn 300.000 người phải vào bệnh viện, và 5.000 người bị tử vong vì các bệnh do thực phẩm gây ra. Cuộc khủng hoảng cá chết tại Việt Nam có khả năng làm số người bị bệnh vì thực phẩm gia tăng trên mức độ bình thường. Chính quyền Mỹ nên có biện pháp rõ rệt để ứng phó.

Theo tôi được biết, các chợ của người Mỹ gốc Việt hoặc gốc Hoa ở California có bán rất nhiều thực phẩm nhập từ Việt Nam, trong đó số lượng hải sản rất cao. Hiện chưa có một thông cáo rõ rệt nào về sự an toàn, không nhiễm độc của hải sản nhập từ Việt Nam. Vậy phải chăng ta đem sức khỏe ra đánh bạc khi tiêu thụ hải sản đến từ Việt Nam?

Mặc dù cơ quan FDA có trách nhiệm kiểm soát và đảm bảo sự an toàn của thực phẩm, các thực phẩm độc hại vẫn bị lọt vào thị trường Mỹ. Các cơ quan chức trách gần đây cũng công nhận việc kiểm soát an toàn thực phẩm là trách nhiệm chung giữa các cơ quan liên bang, tiểu bang, địa phương, quận hạt, thành phố, và cả nước ngoài. Tôi cũng đồng ý đây phải là trách nhiệm chung. Mỗi công dân đều phải góp phần bảo vệ môi trường sạch, cũng như thực phẩm sạch. 

Hiện nay, cơ quan FDA đã bắt đầu tăng tần suất kiểm tra thực phẩm. Trong vòng 5 năm tới, các cơ quan có trách nhiệm sẽ phải kiểm tra nhiều cơ sở thực phẩm hơn các năm trước. FDA dự định sẽ kiểm tra ít nhất là 600 cơ sở thực phẩm nước ngoài trong năm tới và sẽ tăng gấp đôi số lượng các cuộc thanh tra mỗi năm trong 5 năm tới. 

Vì đây là vấn đề liên quan đến sức khỏe của người dân, tôi sẽ sát cánh với FDA trong nỗ lực kiểm tra này nếu tôi đắc cử dân biểu Hạ viện California trong mùa bầu cử sắp tới. Tôi sẽ làm hết sức mình để đẩy mạnh công cuộc thanh tra thực phẩm nhập từ nước ngoài để bảo đảm cho người tiêu thụ tránh được những sản phẩm bị nhiễm độc. Tôi sẽ cố gắng đẩy mạnh sự lưu ý của FDA đến với các sản phẩm nhập từ Việt Nam. Tôi xin lỗi là không có mấy tin tưởng vào cách làm việc của chính quyền Việt Nam hiện nay. Họ đã để cho những công ty nước ngoài phá hoại môi trường trong nước rồi lại không xử lý minh bạch khi tai họa xảy ra. Họ đã không bảo vệ người dân Việt Nam lại thẳng tay đàn áp các cuộc biểu tình chống đối. Dĩ nhiên là họ sẽ không quan tâm gì đến việc xuất cảng thực phẩm bị nhiễm độc. Chúng ta phải tự đứng ra kiểm soát hàng nhập từ Việt Nam để bảo vệ cho sức khỏe cộng đồng. Là công dân Mỹ, là cư dân California, chúng ta phải làm tất cả để bảo vệ sự an toàn cho cộng đồng và xã hội của chúng ta.
Image result for Cá Nhiễm Độc từ Việt Nam đến Cali?
Nói tóm lại, chúng ta phải tiếp tay với cơ quan FDA để bảo vệ sự an toàn của thực phẩm bán cho người dân. Luật pháp phải được đưa ra và thi hành cho hữu hiệu. Nhân sự phải được tăng cường để việc kiểm tra được thi hành chu đáo hơn. Chúng ta cũng phải phổ biến các thông tin liên quan đến sự an toàn của thực phẩm để người dân tránh được các sản phẩm có khả năng gây độc hại. Như thế chúng ta mới tiếp tục sống lành, sống mạnh để đóng góp tích cực hơn cho cộng đồng, cho xã hội. 

Ash Kalra 
San Jose District 2 City Council Member 
Candidate for California District 27 State Assembly

__._,_.___

Posted by: <nguyen_ngoctu

Thursday, September 8, 2016

CSVN Tìm Dê Tế Thần & Trump Và Di Dân


Mời bấm vào link:
CSVN Tìm Dê Tế Thần & Trump Và Di Dân
Tuyết-Lan
Bạn thân mến,
Nội tình CSVN đang “tang gia bối rối” sau vụ ba Ủy Viên Trung Ương đảng sát hại lẫn nhau. Thủ phạm và nạn nhân đều đã chết không kịp trối, khiến cho dư luận tha hồ bàn xuôi, tán ngược…
Công an thì nói là đang “khởi tố” vụ án! Thật khó hiểu! 

Bởi vụ án là ai mà có thể “khởi tố”? 

Theo chức vụ thì công an phải lo điều tra tìm hiểu vụ án mạng để làm rõ nguyên nhân nào, động lực nào đã đưa đến án mạng, chứ sao nói là khởi tố? 

Vụ án mạng liên quan đến “rừng” có lẽ vì vậy mà thủ phạm đã dùng luật rừng, nếu thực sự muốn điều tra thì công an chỉ cần tìm đến các “cơ ngơi” như nhà cửa, tài sản nổi, chìm của ba nạn nhân ấy thì có thể lần ra manh mối…

“Dân Làm Báo” trong nước cho rằng đây là một vụ thanh toán tay chân của phe vừa mất ghế (ám chỉ đồng chí X, NTD)…vì trong vụ nổ súng tự sát của Đỗ Cường Minh có nhiều nghi vấn (viên đạn tự sát từ sau ót xuyên ra trước mặt!!!).

Dư luận cho rằng nội bộ cộng sản đang thanh toán lẫn nhau, bởi vì hiện đang có một vụ rắc rối khác cũng khá trầm trọng, đó là vụ Trịnh Xuân Thanh, một quan chức mà đường thăng tiến làm cho xã hội dân sự thấy “chóng mặt”.

Theo báo chí, đầu tháng 8-2016, khi đoàn công tác của Ủy Ban Kiểm Tra Trung Ương vào dự họp cùng Ban Thường Vụ và Ban Chấp Hành Đảng Bộ tỉnh Hậu Giang để thực hiện việc kiểm điểm các tập thể, cá nhân có liên quan đến việc luân chuyển và gắn biển số xanh cho xe tư liên quan đến ông Thanh, thì ông Thanh vẫn có mặt ở Hậu Giang và tham dự cuộc họp này.

Ông Thanh bị “điểm mặt” từ chuyện báo chí phát giác ông sử dụng xe Lexus của tư nhân nhưng lại gắn biển số xanh Nhà nước khi đang là phó chủ tịch UBND tỉnh Hậu Giang.

Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ thị cho các cấp thừa hành phải làm rõ nội vụ và Uỷ Ban Kiểm Tra Trung Ương nhập cuộc điều tra cho thấy có nhiều vấn đề liên quan đến ông Thanh. Ngày 11-7, UBKT Trung Ương đã ra thông báo về kết quả kiểm tra xác định dấu hiệu vi phạm của ông Thanh. 

Thông báo khẳng định ông Thanh có khuyết điểm, vi phạm trong thời gian từ năm 2007 đến 2013. Cụ thể, trên cương vị là phó bí thư Đảng Ủy, Tổng Giám Đốc; rồi Bí Thư Đảng Ủy, rồi Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị Tổng Công Ty Cổ Phần Xây Lắp Dầu Khí Việt Nam (PVC), ông Thanh được cho là có liên quan đến khoản thua lỗ hơn 3,000 tỉ đồng (giai đoạn từ 2011-2013) của công ty này (nhiều tổ chức, cá nhân trong tổng công ty đã bị kỷ luật và xử lý hình sự, nhưng ông Thanh thì được chuyển sang một vị trí cao hơn). Câu hỏi quan trọng là ai đã đưa Trịnh Xuân Thanh về làm Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Hậu Giang?

Bà Nguyễn Thị Kim Ngân, Chủ Tịch Quốc Hội, khẳng định ông Thanh không phải do Trung Ương đưa về Hậu Giang và ông Thanh không nằm trong danh sách cán bộ luân chuyển. Ngoài ra, bà Ngân cũng cho rằng có vai trò của Ban Tổ Chức Trung Ương, vì phải có người ký duyệt thì ông Thanh mới về Hậu Giang được. Đương nhiên rồi phải không Bạn? 

Bà Ngân cũng cho biết về vấn đề này, Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đã chỉ đạo cho Bộ Chính Trị điều tra. Bà Ngân nói “Hiện nay đang làm các bước tiếp theo và Tổng Bí Thư chỉ đạo sẽ làm tới nơi. Ai liên quan đến việc đưa ông Trịnh Xuân Thanh về Hậu Giang cũng sẽ bị xử lý”. Có thật không hở Bạn? Nếu có, ai sẽ là họ tên bước kế tiếp đây?

Một vấn đề khác nữa, đó là trước đây, tại Tổng Công Ty Cổ Phần Xây Lắp Dầu Khí Việt Nam, ông Thanh được phong tặng danh hiệu “Anh Hùng Lao Động”,  trong khi vị “Anh Hùng Lao Động” này thật là “Đại Anh Hùng” khi làm ăn thua lỗ chỉ có sơ sơ hơn 3,000 tỉ đồng Bạn ạ! Vụ này Ban Thi Đua Khen Thưởng đổ trách nhiệm cho Bộ Công Thương, nhưng theo bà Ngân thì Ban Thi Đua Khen Thưởng cũng không tránh được trách nhiệm.

Tổng Cục An Ninh và Tổng Cục Cảnh Sát đang điều tra ông Trịnh Xuân Thanh theo chỉ đạo của Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng trong lúc cựu Phó Chủ Nhiệm Thường Trực Văn Phòng Quốc Hội CSVN nói với BBC rằng vụ này nhiều khả năng sẽ được xử đến nơi đến chốn. Chờ xem sao nghe Bạn! Ông Trịnh Xuân Thanh, cựu Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Hậu Giang đã bị hủy tư cách đại biểu Quốc Hội sau khi bị Đảng Cộng Sản Việt Nam kết luận “có nhiều khuyết điểm vi phạm”.

Trả lời BBC hôm 21/7, luật sư Trần Quốc Thuận, nguyên Phó Chủ nhiệm Thường trực Văn phòng Quốc hội Việt Nam nhận định: “Thường thì Tổng bí thư chỉ chỉ đạo đường lối chung, nhưng riêng vụ Trịnh Xuân Thanh thì ông đã nói cụ thể, nên tôi tin rằng người ta sẽ làm tới và bóc tách ra những vụ khác, với mức độ sai phạm còn nghiêm trọng hơn”. “Vụ Trịnh Xuân Thanh liên quan đến nhiều vấn đề: tiêu cực, cơ chế và thể chế còn lỗ hổng, nạn chạy chức, chạy quyền, thậm chí chạy cả danh hiệu ‘Anh Hùng Lao Động thời kỳ đổi mới’...”.  

Luật sư Thuận cho biết thêm: “Những vụ án như Trịnh Xuân Thanh và tham nhũng tại Ngân hàng Xây dựng Việt Nam phải được xử thật nghiêm minh thì mới cứu vãn được niềm tin vào chế độ…” Phải chăng Trịnh Xuân Thanh là người của Nguyễn Tấn Dũng sẽ thành “dê tế thần”?

Báo chí trong nước đưa tin “Xử Trịnh Xuân Thanh 'cứu niềm tin chế độ’!” Đến đây, dân đen đã thấy niềm tin chế độ CSVN đã lung lay tận gốc rễ rồi phải không Bạn thân mến ơi! Giờ phút này, sau 41 năm phanh thây xẻ thịt miền Nam Việt Nam, mâm cỗ Việt Nam Cộng Hoà còn béo bở, ê hề rượu thịt, tiền muôn bạc tỷ, lãnh đạo chỉ lo vơ vét, tận hưởng, chia chác, làm sao cho đều được, chắc chắn phải có cảnh thanh toán đẫm máu rồi. 

Đại đa số dân chúng nghèo đói, ốm o, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, ngơ ngác đưa cặp mắt thất thần mất hết niềm tin vào chế độ không phải Vì Dân Vì Nước, mà là Sâu Dân Mọt Nước. Còn nhớ ngày xưa các ông từ trong rừng ra, y phục nhếch nhác của loại “mán về thành”, hành động vơ vét y hệt như bọn thổ phỉ, to mồm hô hào “đánh Mỹ cứu nước”. 

Nay các ông là những tỷ phú đô-la, dinh thự khắp đất Saigon, tiền bạc dẫy dài con số ở khắp các ngân hàng thế giới, vợ con xuất cảnh tậu xe mua nhà, tiêu xài như những siêu đại gia. Không biết trong số các lãnh đạo CSVN còn ai nhớ cảnh “Before” của gia đình các ông trước ngày cưỡng chiếm miền Nam không? Chứ bây giờ thì toàn cảnh “After” của các ông đã làm cho dân đen chán nản cùng cực rồi, các ông có biết không?

Trở lại câu chuyện về bầu Cử Tổng Thống Mỹ của Bạn và tôi, bài diễn văn về chính sách di dân của ứng cử viên Trump đọc hôm thứ Tư 31-8-2016 vừa qua, đã tạo nhiều tiếng vang tốt và giúp Trump lấy lại niềm tin của cử tri Mỹ. Trước đây, ông Trump bị nhiều người, kể cả các đảng viên cao cấp đảng Cộng Hòa của ông chỉ trích nặng nề khi ông đòi trục xuất di dân bất hợp pháp một cách chung chung. Nhưng sau khi Trump bay qua Mễ Tây Cơ hội kiến với Tổng Thống Peña Nieto rồi trở về trình bầy chính sách di dân của ông một cách rành mạch,  khúc chiết, thì rất nhiều cử tri Mỹ đã rất cảm kích và ca ngợi Trump.

Ngày 01-9-2016, bình luận gia Wayne Allyn Root đã viết: “Bài diễn văn của Trump về di dân: Một Tổng Thống đã hạ sinh vào ngày Thứ Tư.”. Nguyên văn: “Trump immigration speech: A president was born on Wednesday.”  

Và:
“Nước Mỹ, chúng tôi đã giới thiệu vị Tổng Thống sắp tới vào đêm thứ Tư. Ông ta không phải là một chính trị gia. Ông ta là một mẫu người độc đáo. Ông ta là một người Mỹ. Chào mừng Tổng Thống Donald J. Trump!)


Tuyết Lan không biết loan báo thế nào về tin vui này của Trump, chỉ xin thuật lại với Bạn thân mến và những người “thích” Trump những cảm nghĩ của nhà bình luận bảo thủ Wayne Allyn Root (xuất thân là một nhà tư bản Thiên Chúa Giáo) tại New York, để cùng chia sẻ và suy gẫm.

Nhà bình luận Wayne Allyn Root đã viết: “Không có gì làm cho tôi quá hưng phấn. Tôi không tin các chính trị gia. Cũng chẳng tin vào các nhà chính trị. Tôi không bị mê hoặc bởi những màn kịch chính trị. Tôi cũng không tin những lời hoa mỹ hoặc sự tuyên truyền. Và trong đời tôi, chưa bao giờ tôi chẩy nước mắt đối với một bài diễn văn chính trị. Cho đến bây giờ… đêm thứ Tư, tôi thấy bản thân mình rung động. Tôi đã hô to cùng với đám đông “USA, USA, USA.” Và khi mà đoàn người gồm các bà mẹ và người cha bước lên máy vi âm đọc tên những đứa con của họ đã bị giết bởi những di dân bất hợp pháp, rồi họ nói “Tôi bỏ phiếu cho Trump”,  hoặc “Trump chính là cơ hội cuối cùng của chúng ta để cứu Mỹ Quốc”… Tôi cảm thấy mình rưng rưng nước mắt. Và điều kỳ lạ… đó là tôi không cầm được nước mắt. Những dòng lệ đã chẩy xuống mặt tôi.

Với tư cách một người bảo thủ, tôi đã từng đợi chờ bài diễn văn này. Tại sao? Tại vì đây là một bài diễn văn không bước lùi một phân nào. Đây là một bài diễn văn nhắm đến người Mỹ, vì người Mỹ, được tuyên đọc bởi một người Mỹ tự hào đã xem Mỹ Quốc là trên hết.

Đó là một bài diễn văn phục hồi luật pháp và trật tự. Một bài diễn văn luôn luôn đặt công dân Mỹ, công nhân và người đóng thuế lên hàng đầu. Một bài diễn văn thừa nhận quyền được bảo đảm an ninh và an toàn cho mọi công dân Mỹ. Một bài diễn văn thừa nhận rằng những người ngoại quốc bất hợp pháp ở đây không thể có những quyền lợi giống như một công dân Mỹ bản xứ. Một bài diễn văn chỉ ra rằng những người ngoại quốc bất hợp pháp sẽ không được đối xử tốt đẹp hơn các cựu chiến binh của chúng ta. Một bài diễn văn thừa nhận rằng các công dân Mỹ có quyền chọn lựa người nào được nhập vào đất nước của chúng ta. Và chúng ta sẽ vinh hạnh chọn những di dân có năng khiếu, có khả năng tự túc và biết tôn trọng các giá trị chung của chúng ta. Đó là một diễn văn công nhận rằng di dân bất hợp pháp không đủ điều kiện để hưởng tiền trợ cấp, phiếu thực phẩm và các phụ cấp khác - và chính phủ chúng ta có quyền, lần đầu tiên kể từ nay, được ưu tiên trục xuất những người ngoại quốc bất hợp pháp đã lạm dụng hệ thống trợ cấp xã hội. 

Đó là bài diễn văn thừa nhận rằng các di dân bị giam trong nhà tù Mỹ vì các tội bạo lực và hình sự có thể và sẽ bị trục xuất ngay lập tức - và không có quốc gia nào có thể khước từ nhận họ về. Đó là bài diễn văn thừa nhận quyền thực hiện “việc duyệt xét kỹ lưỡng” đối với những ai muốn đến Mỹ và chúng ta có quyền lựa chọn để loại trừ những kẻ nào không chia sẻ hoặc tôn trọng các giá trị, phong tục, luật pháp cùng Hiến Pháp của chúng ta. Có một số người không bao giờ được phép nhập vào đất nước chúng ta. Bài diễn văn cũng thừa nhận rằng chính phủ liên bang phải cắt hết mọi tài trợ cho các thành phố Thánh Địa chứa di dân bất hợp pháp. Bởi vì tiền đóng thuế của chúng ta lâu nay đã trao cho những tay lãnh tụ chính trị đang cố tình phá luật lệ.
Và tiếp theo là có một dẫy tường thành, vĩ đại, to lớn, Tường Thành Trump đẹp đẽ. Tôi đã chờ đợi cả đời để nghe rằng chúng ta có quyền xây một tường thành đề bảo vệ và giữ an ninh biên giới của chúng ta không cho những kẻ xấu lọt vào.”

Theo nhà bình luận Wayne Allyn Root thì: “Trump is our last chance to save America. To restore law and order. To protect my four beautiful children. To save our economy. To rescue our middle class. We have only one choice. We have only one chance” -  Dịch là: “Trump là cơ hội cuối cùng của chúng ta để cứu nước Mỹ, để phục hồi luật pháp và trật tự… để cứu nền kinh tế của chúng ta, cứu giai cấp trung lưu. Chúng ta chỉ có một lựa chọn duy nhất.”

Đọc đến đây, Bạn đã  “cảm thấy mình rưng rưng nước mắt. Và điều kỳ lạ… đó là tôi không cầm được nước mắt. Những dòng lệ đã chẩy xuống mặt tôi” giống như bình luận gia Wayne Allyn Root đã “cảm thấy” chưa nào? 

Bạn “cảm thấy” rồi phải không? Vì tôi cũng đã “cảm thấy” rồi! Lau nước mắt đi Bạn, kẻo tụi nhỏ thấy, chúng sẽ bảo nhau “Quý Vị khóc vì vui mừng ông Trump đang thênh thang đi vào Toà Bạch Ốc đấy!”
Thư đã dài. Hẹn Bạn thư sau nhé!
Thân mến chào Bạn.
Tuyết-Lan.






__._,_.___

Posted by: "Peoplevoiceonline .com" 

Wednesday, September 7, 2016

Cà Mau: Nợ lương giáo viên trên 200 tỷ đồng

 

KHONG VE VIET NAM NEU CON VIET CONG MUON CHONG TRUNG CONG PHAI DIET VIET CONG MUON DIET VIET CONG PHAI DIET VIET GIAN

M KIP, 
VY MÀ XÂY TƯƠNG H TC TN C NGÀN T V CÓ.
LDS

Cà Mau: Nợ lương giáo viên trên 200 tỷ đồng

TP - Ngày 1/9, Sở Tài chính tỉnh Cà Mau cho biết, từ 2011- 2015, các huyện, thành phố trong tỉnh nợ lương và các chế độ chính sách đối với giáo viên trên 126 tỷ đồng. Tính đến thời điểm cuối tháng 6/2016, tổng số nợ tăng lên 200 tỷ đồng.
Ảnh minh họaẢnh minh họa
Chủ tịch HĐND tỉnh Cà Mau Trần Văn Hiện yêu cầu làm rõ trách nhiệm trong quản lý ngân sách đối với lãnh đạo Sở Tài chính và Chủ tịch UBND các huyện, thành phố để xảy ra tình trạng nợ lương và các chế độ liên quan đến giáo viên kéo dài, đồng thời cho biết sẽ lập đoàn kiểm tra để xử lý việc nợ đọng này.



----- Forwarded Message -----
From: Facebook <
To: San Le <>
Sent: Monday, September 5, 2016 6:25 AM
Subject: Son Cao shared a link: "Cà Mau: Nợ lương giáo viên trên 200 tỷ đồng"

Son Cao Son Cao shared a link : " Cà Mau: Nợ lương giáo viên trên 200 tỷ đồng " Like · Comment · Share You are receiving this email because you've listed Son Cao as a close friend. Change Close Friend Notifications.

Son Cao shared a link: "Cà Mau: Nợ lương giáo viên trên 200 tỷ đồng"
You are receiving this email because you've listed Son Cao as a close friend. Change Close Friend Notifications.

This message was sent to sanduyle@yahoo.com. If you don't want to receive these emails from Facebook in the future, please unsubscribe.
Facebook, Inc., Attention: Community Support, Menlo Park, CA 94025

__._,_.___

Posted by: "San Le D." 

Monday, September 5, 2016

Giải pháp nào cho các tập đoàn nhà nước?


Giải pháp nào cho các tập đoàn nhà nước?

Luật sư Ngô Ngọc Trai Gửi tới BBC Tiếng Việt từ Hà Nội
  • 2 tháng 9 2016

Chính phủ Việt Nam đang tính toán cho ra đời một Ủy ban giám sát quản lý tài sản của doanh nghiệp nhà nước.
Tuy vẫn còn những ý kiến khác nhau nhưng về cơ bản Ủy ban này sẽ có vai trò giám sát hoặc quản lý khối tài sản của doanh nghiệp nhà nước mà trị giá lên đến một vài trăm tỷ USD.

Lý do cho sự ra đời của Ủy ban này là tình trạng làm ăn thua lỗ bết bát của một số doanh nghiệp nhà nước mà nguyên nhân thường được nhắc đến là năng lực quản lý yếu kém và tình trạng đầu tư dàn trải đa ngành.
Doanh nghiệp nhà nước lâu nay cũng bị cho là cỗ máy tiêu ngốn lượng lớn nguồn tài chính nhưng lại tạo ra tỷ lệ lợi nhuận thấp.
Những ưu đãi về đất đai, thuế và các chế độ chính sách khác tạo ra sự bất bình đẳng đối với khối doanh nghiệp tư nhân, làm giảm đi thuộc tính cạnh tranh của nền kinh tế thị trường.

Chaebol của Hàn Quốc

Các tập đoàn kinh tế nhà nước của Việt Nam được xem là áp dụng theo mô hình các tập đoàn Chaebol của Hàn Quốc. Đó là một hệ thống các doanh nghiệp có mối liên kết chặt chẽ về quản lý và vốn. Trong đó doanh nghiệp mẹ đầu tư tài chính thành lập ra doanh nghiệp con và tất cả đều tập trung phụ trợ cho một hoặc một vài ngành nghề kinh doanh chính.
Áp dụng theo mô hình Chaebol nhưng xem ra các tập đoàn kinh tế nhà nước của Việt Nam chưa tìm ra được thành công. Đến nay người ta vẫn đang loay hoay cân nhắc một giải pháp quản lý mới đối với khối tài sản của vài chục hoặc cả trăm doanh nghiệp nhà nước mà tổng giá trị cũng chỉ cỡ bằng một Chaebol là tập đoàn Samsung mà thôi.
So sánh như thế để thấy một khối lượng tài sản quá lớn không phải là khó khăn cho quản lý, vì nhiều công ty lớn trên thế giới có tài sản còn lớn hơn nhiều.
Cho nên cái cần nghiên cứu là cách thức quản lý và những gì ẩn sâu bên trong cái cỗ máy mô hình doanh nghiệp mà một đằng nó đem lại thành công còn đằng kia đem đến thất bại.
Lật ngược lại lịch sử hình thành các Chaebol thì thấy, đây là các tập đoàn kinh tế tư nhân chứ không phải của nhà nước, và sự thành công của chúng có dấu ấn lớn của người lãnh đạo chính phủ là Tổng thống Park Chung Hee.

Khi mới lên nắm quyền đầu những năm 1960 Tổng thống Park đã bắt một loạt lãnh đạo các tập đoàn kinh tế với cáo buộc lũng đoạn kinh tế quốc gia. Nhưng sau đó ông đã thay đổi quan điểm, thương lượng với đám tài phiệt, thả họ ra cho phép họ tiếp tục làm kinh tế nhưng phải theo định hướng tầm nhìn của Park về một nền kinh tế định hướng công nghiệp.
Suốt thời gian làm tổng thống ông Park đã dành nhiều ưu tiên ưu đãi cho các tập đoàn, ông là người bảo trợ cho các tập đoàn, khuyến khích họ đầu tư vào công nghiệp, chấp nhận thử và sai, bảo vệ họ trước các thất bại.

Nhưng ông Park cũng nghiêm khắc sẵn sàng loại bỏ và cho phá sản những tập đoàn thua lỗ không có tương lai. Là một quân nhân đảo chính nắm quyền, Tổng thống Park muốn tìm kiếm tính chính danh và sự ủng hộ của dân chúng qua các thành tựu kinh tế.

Park có lẽ là lãnh đạo đầu tiên áp dụng các chính sách mời gọi đầu tư, chuyển giao công nghệ từ Nhật Bản. Là một người lính từng phục vụ cho quân đội Nhật ông thấy được trình độ khoa học kỹ thuật to lớn của người Nhật.
Trước thế chiến II Nhật đã sản xuất được những tàu khu trục, pháo hạm, xe tăng, máy bay chiến đấu với trình độ mà người Hàn lúc đó không thể nào làm được. Cho nên hơn ai hết Park nhìn ra được vấn đề.
Đặc biệt lúc đó sau chiến tranh Nhật Bản lại phát triển một chủ thuyết phát triển khu vực có tên là đàn nhạn bay, theo đó thì con chim bay đầu sẽ tạo ra lực đẩy giúp cho các con bay sau.

Đại loại như Nhật Bản là đầu tàu, thông qua chính sách đầu tư chuyển giao công nghệ, công nghiệp phụ trợ sẽ kéo các nền kinh tế các nước khác đi lên.
Nền kinh tế của Hàn Quốc được hưởng lợi từ bối cảnh phát triển kinh tế khu vực của Nhật Bản. Ngoài ra là đợt bùng nổ xây dựng ở Trung Đông do các nước này có được nguồn lợi nhuận dồi dào từ dầu mỏ từ đó phát sinh nhu cầu xây dựng công trình.

Các công ty xây dựng của Hàn như Hyundai đã được chính phủ hỗ trợ kiếm hợp đồng xây dựng và đem lại lợi lớn cho nền kinh tế, nguồn ngoại tệ dồi dào lại tạo đà cho phát triển kinh tế trong nước.
Đó là những bối cảnh quốc tế và khu vực đã giúp cho thành công của các tập đoàn kinh tế Hàn Quốc. Song cũng phải nhìn lại tự bản thân Tổng thống Park và các tập đoàn đã làm nhiều việc đúng đắn hợp lý khiến cho việc phát triển là có thể với nền tảng vững chắc.

Tinh thần làm việc

Có một điểm chi tiết khác biệt giữa các doanh nghiệp thua lỗ và bất kỳ doanh nghiệp làm ăn thành công nào, đó là vấn đề tinh thần làm việc của người lao động.

Không nhìn ra điểm chi tiết khác biệt này, thì dù cho có lập ra thêm Ủy ban giám sát thì cũng không thể chống đỡ lại thất bại do hàng vạn con người chỉ biết thu vén cá nhân và thờ ơ phá hoại công cuộc chung.

Để tạo ra thành công cho các Chaebol và nền kinh tế Hàn Quốc, Tổng thống Park đã luôn coi trọng tinh thần làm việc cái mà ông học hỏi được từ người Nhật.
Park đã thiết lập và luôn giữ vững sợi dây truyền dẫn về tầm nhìn và nhiệt huyết lao động hăng say tới bộ máy chính phủ, lãnh đạo các tập đoàn và cuối cùng là tới từng người lao động. Đó là giá trị phần hồn ẩn sâu bên trong cỗ máy doanh nghiệp mà chính nó tạo ra sự khác biệt đem đến thành công cho các Chaebol và nền kinh tế Hàn Quốc.

Trong khi đó, một sợi dây truyền dẫn khát vọng và tầm nhìn giữa người lãnh đạo và bộ máy thực thi là cái chưa bao giờ có ở Chính phủ và các doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam.
Các lãnh đạo Chaebol dành hết tâm huyết cho tập đoàn vì đó là con đẻ của họ, đó là danh dự uy tín của họ, còn lãnh đạo tập đoàn ở Việt Nam là cán bộ công chức được cắt cử chỉ định, làm hết nhiệm kỳ thì người khác thay, với cái tâm thế lao động như thế liệu hỏi kết quả sẽ ra sao?

Một ví dụ về sợi dây truyền dẫn là Tổng thống Park Chung Hee đã đề ra những mục tiêu cụ thể cho các Chaebol như phải lắp ráp được ô tô, phải thiết kế được mẫu mã ô tô, phải chế tạo được động cơ ô tô. Qua đội ngũ thư ký ông giám sát chặt chẽ việc thực hiện, dần dần các Chaebol đã tiếp nhận được công nghệ ô tô.
Trong khi ở Việt Nam thì chính phủ cũng yêu cầu nâng cao tỷ lệ nội địa hóa này nọ, nhưng thiếu sự quan tâm giám sát chặt chẽ và động lực thúc đẩy dẫn đến thất bại. Mà vì quản lý yếu kém khiến các tập đoàn kinh tế đầu tư dàn trải, chi tiêu không bị kiểm soát dẫn đến thua lỗ thất thoát mà ngân sách chung bị ảnh hưởng còn cán bộ đơn vị thì hưởng lợi.
Một ví dụ khác cho thấy tinh thần làm việc sẽ đem đến kết quả ra sao, đó là các doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam lâu nay có nhiệm vụ thực hiện các chính sách an sinh xã hội, là một công cụ để chính phủ thực hiện các chính sách kinh tế xã hội.
Đây là cái cớ để lãnh đạo doanh nghiệp thì vin vào bao biện cho những yếu kém thua lỗ còn người lao động thì nghĩ rằng dù cho doanh nghiệp thua lỗ thì ngân sách nhà nước vẫn phải bù vào để duy trì công ăn việc làm cho người lao động.

Chính cái nguyên nhân kép như vậy đã tạo ra hiệu quả năng suất thấp của doanh nghiệp nhà nước, cái không thể tồn tại ở các doanh nghiệp tư nhân.

Ở doanh nghiệp tư nhân người lao động dễ dàng bị sa thải khi không có tinh thần làm việc hoặc làm không đạt chỉ tiêu đề ra chứ đừng nói gì đến các hành vi ăn cắp của công.
Ở doanh nghiệp tư nhân người ta còn thúc đẩy phát triển văn hóa doanh nghiệp với các chế độ khen thưởng và cơ chế thăng tiến cán bộ, khiến cho người lao động gắn kết và tìm được sự thành công chung gắn liền với sự thành công của doanh nghiệp. Ở Việt Nam có tập đoàn tư nhân như Vincom đã bước đầu phần nào đã làm được việc như vậy.
Qua đó cho thấy một sự thôi thúc về khát vọng và tầm nhìn, truyền dẫn động lực từ người lãnh đạo đến toàn bộ máy, đó là yếu tố quan trọng để doanh nghiệp thành công và đó chính là vấn đề của năng lực lãnh đạo.

Cho nên khi nhìn lại thì thấy các Chaebol của Hàn Quốc và các tập đoàn nhà nước của Việt Nam, tuy mô hình cỗ máy tưởng như giống nhau nhưng lại khác nhau về nhiều điểm chi tiết ẩn sâu mà chính nó đã tạo ra khác biệt về kết quả hoạt động.
Bài viết phản ánh quan điểm riêng và văn phong của người viết, giám đốc công ty luật Công Chính ở Hà Nội.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Featured Post

Bản Tin cuối ngày-18/11/2024

My Blog List