Hình ảnh nói lên: Sự kiện Tội Ác Việt Cộng ! ! !






http://1.bp.blogspot.com/-H2UASSKYcOk/UJml_6fpwuI/AAAAAAAA0Q8/ThhrjwncSGc/s1600/babui-danlambao-%C4%90a%CC%82%CC%81t+nu%CC%9Bo%CC%9B%CC%81c+la%CC%80+ca%CC%81i+%C4%91uo%CC%82i+sam1.jpg








Saturday, November 16, 2013

CSVN Cần chấm dứt bịp dân


 

CSVN Cần chấm dứt bịp dân


 


Nguyễn Quang Duy (Danlambao) - Không biết bên trong Hội Nghị 8 chuyện gì đã xảy ra? Chỉ biết sau đó Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng biểu lộ ý tưởng phải kiên định con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội dù “...xây dựng chủ nghĩa xã hội còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa...”

 

Khi ý tưởng của ông Trọng còn đang được bàn tán sôi nổi lại xuất hiện 3 YouTube các lời phát biểu của Giáo sư Trần Phương góp ý cho Hội thảo Văn kiện Đại hội lần thứ XI tổ chức vào khoảng tháng 10-2010.


Được biết Giáo sư Trần Phương nguyên Phó thủ tướng và hiện là Chủ tịch Hội Khoa học Kinh tế Việt Nam, chính ông Phương đã đặt vấn đề đến hết thế kỷ này không biết đã hình dung được chủ nghĩa xã hội tại Việt Nam hay chưa.

 

Mục đích của Giáo sư Trần Phương là khuyến cáo đảng Cộng sản đừng tiếp tục bịp dân, cần đoạn tuyệt với chủ nghĩa xã hội Marx Lenin để theo con đường kinh tế thị trường, thực hiện xã hội dân sự, dân chủ và pháp quyền.

 

Chỉ Là Bịp Dân

 

Giáo sư Trần Phương cho biết tất cả những dự báo của Marx về chủ nghĩa xã hội và về chủ nghĩa cộng sản là sai. Chủ nghĩa xã hội mà ông Marx dự kiến là xây dựng nhà nước chuyên chính vô sản, lấy chế độ công hữu làm nền tảng, thu hẹp và xóa dần cái kinh tế tư nhân và thị trường tự do, rồi phân phối theo lao động nhằm thực hiện công bằng xã hội đều chỉ là ảo tưởng. Thực tế đã chứng minh nó sai. Vì nó sai nên sau 70 năm xây dựng tại Liên Xô, người dân nước này đã dứt khoát từ bỏ nó.

 

Trong trường hợp Việt Nam nó cũng đã thất bại. Giáo Sư Phương cho biết: “Thất bại thì rõ ràng rồi! nói chế độ công hữu, thì chế độ công hữu làm mất động lực của xã hội, phải trở lại chế độ tư hữu đấy. Nói là chuyên chính vô sản, thì phải trở lại chế độ dân chủ đấy. Nói là phải kế hoạch hóa tập trung, cuối cùng phải trở lại kinh tế thị trường đấy. Đó là một sự thất bại rõ ràng rồi, thế thì nói cái gì đây? Cho nên, nói chủ nghĩa Marx-Lenin là nền tảng tư tưởng của đảng ta, thì tôi không hiểu, xác định nền tảng tư tưởng, thì cái gì là nền tảng, còn cái gì không là nền tảng?”

 

Ông Phương còn cho biết “Ngay Đại Hội X, tôi đã phát biểu thẳng với các anh lãnh đạo rồi. Tôi nói là, định hướng xã hội chủ nghĩa là cái gì, phải ghi ra. Chủ nghĩa xã hội mà chúng ta tiến tới là cái gì, phải ghi ra. Nhưng mà một câu thách đố đơn giản như vậy mà họ không làm nổi”.

 

Ông Phương kết luận khái niệm chủ nghĩa xã hội được đưa ra chỉ để bịp thiên hạ: “Thật ra mà nói, chúng ta nói và chúng ta biết là chúng ta bịp người khác. Đến tôi bây giờ, tôi cũng không biết cái chủ nghĩa xã hội mà chúng ta sẽ đi là cái chủ nghĩa xã hội gì đây?”

 

Về Cương lĩnh của đảng Cộng sản, Giáo Sư Trần Phương nhận xét: “Cương lĩnh tức là cái đảng này phải tiến lên đến đâu, nó đi theo con đường nào. Thế mà cương lĩnh, nói chủ nghĩa Marx - Lenin, thì chủ nghĩa Marx - Lenin có điều đúng và có điều sai, nhất là những dự đoán của Marx và Lenin về cái gọi là chủ nghĩa xã hội, sai rồi, mà rõ ràng là thực thi 70 năm đã thất bại rồi... Cho nên tôi đề nghị là nếu muốn trung thực thì cái cương lĩnh đó phải xác định cái định hướng xã hội chủ nghĩa là cái gì? Mà cái chủ nghĩa xã hội theo đuổi, nó sẽ là cái gì.”

 

Giáo Sư Trần Phương tiếp tục nhận định vì không có nền tảng tư tưởng nên đảng Cộng sản chẳng đưa ra được chiến lược xây dựng công bằng xã hội nào. Theo ông Phương, Việt Nam là một quốc gia nông nghiệp, đến trên 70 phần trăm dân số sống tại nông thôn, đảng Cộng sản lại không mấy ngó ngàng đến nông dân và nông thôn. Bởi thế nông thôn xưa đã nghèo và lạc hậu nay vẫn thế. Thậm chí còn tệ hại hơn xưa.

 

Chủ Nghĩa Xã Hội mang mầu sắc Trung Quốc

 

Mặc dù nhận định đảng Cộng sản không tư tưởng, không hướng đi, không biết đang làm điều gì, chỉ nói để bịp người dân. Trong ba bài phát biểu Giáo Sư Trần Phương không nhắc đến lý do đảng Cộng sản vẫn tiếp tục tồn tại là nhờ dựa vào mô hình tư bản nhà nước.

 

Nhà nước nắm cả độc quyền kinh tế lẫn chính trị, tận khai tài nguyên và nhân lực gia tăng xuất cảng chiếm thị trường thế giới. Bởi thế tất cả những sai lầm của mô hình nhà nước tư bản nói trên, như bóc lột nhân công, cướp đất nông dân, tham nhũng, cửa quyền, bất công và bạo loạn xã hội, thì cả Trung Quốc lẫn Việt Nam đều đã bộc lộ nguyên hình.

 

Trung Quốc là một nước lớn và đảng Cộng sản Trung Quốc biết rõ tại sao họ áp dụng mô hình này, bởi thế khi mô hình được áp dụng vào Việt Nam nó lại bộc lộ những yếu điểm của đảng Cộng sản Việt Nam. Thí dụ trong khi cán cân thương mãi quốc tế Trung Quốc bội thu và trở thành người chủ nợ lớn nhất thế giới, thì ngược lại Việt Nam bội chi và nợ nần thế giới ngày càng chồng chất.

 

Biết rõ nhưng yếu điểm của mô hình đang đeo đuổi, Hội nghị trung ương 3 khóa 18 của đảng Cộng sản Trung Quốc, Tổng bí thư Tập Cận Bình cho biết “những sai trái trong hệ thống và cơ chế phải bị loại bỏ”. Theo hãng Reuters đưa tin: "Vấn đề cốt lõi là cần làm rõ mối quan hệ giữa chính phủ và thị trường, cho phép thị trường đóng vai trò quyết định trong việc phân bổ các nguồn lực và cải thiện vai trò của chính phủ".

 

Những lĩnh vực sẽ phải cải cách mạnh mẽ, gồm thủ tục hành chính, các ngành công nghiệp độc quyền, đất đai, hệ thống thuế và tài chính, quản lý tài sản nhà nước, chính sách mở cửa và cải cách. Theo đó, chính phủ sẽ sử dụng các công cụ thuế và tài chính để giám sát thị trường ở tầm vĩ mô.

 

Trong khi ấy, đảng Cộng sản Việt Nam lại vẫn chưa chấp nhận những sai trái trong hệ thống và cơ chế, vẫn tiếp tục lừa bịp người dân phải kiên định con đường tiến lên chủ nghĩa xã hội lấy chủ nghĩa Marx Lenin làm nền tảng.

 

Cuộc Đấu Tranh Tư Tưởng

 

Những lời phát biểu của Giáo Sư Trần Phương phần nào xác nhận một cuộc đấu tranh tư tưởng bên trong và bên trên của đảng Cộng sản đang xảy ra và dường như cuộc đấu tranh này đã bước sang một giai đoạn mới.

 

Ngày 9-11-2013 vừa qua, phát biểu trong Ngày Pháp luật Việt Nam, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố: “Hiến pháp năm 1946 thấm đẫm tư tưởng dân chủ pháp quyền của Chủ tịch Hồ Chí Minh, coi trọng các giá trị quyền con người, quyền công dân, đã trở thành tiền đề pháp lý đặc biệt quan trọng cho việc thiết lập một chính quyền dân chủ, mạnh mẽ và sáng suốt”. Ông cho biết “Nhà nước phải được tổ chức, hoạt động theo Hiến pháp, pháp luật và phải được kiểm soát bằng chính Hiến pháp và pháp luật”.

 

Các phát biểu trích dẫn bên trên rõ ràng mâu thuẫn với tuyên bố của ông Nguyễn Phú Trọng“Hiến Pháp là văn kiện chính trị pháp lý quan trọng vào bậc nhất sau Cương Lĩnh của đảng”. Và thật vô cùng phũ phàng khi một đảng với Cương Lĩnh chỉ gồm những điều bịp bợm lại áp đặt như Hiến Pháp một quốc gia.

 

Mô Hình Tự Do Dân Chủ Xã Hội

 

Trong bài phát biểu, Giáo sư Trần Phương cho biết: “Nói là nền dân chủ xã hội chủ nghĩa mà ông cóc hiểu dân chủ xã hội chủ nghĩa khác cái dân chủ tư sản là cái gì! Trong khi đó ông mời hết các cái thằng luật gia của chủ nghĩa tư bản nó đến nó dạy ông.” Giới trí thức Hà Nội như Giáo Sư Trần Phương đến nay chỉ thảo luận quanh hai từ “dân chủ”. Thực ra chính tự do, và nhất là tự do chính trị, mới chính là động lực phát triển quốc gia.

 

Giáo sư Phương cũng nhắc đến hai quốc gia Thụy Điển và Na Uy, hai nước Bắc Âu thường được giới trí thức Hà Nội xem như mô hình thành công của chủ nghĩa xã hội dân chủ.

 

Trong bài “Tù Mù Về Chủ Nghĩa Marx” người viết đã giải thích các quốc gia Bắc Âu là những quốc gia tự do. Họ đều là những quốc gia tự do và dân chủ nhất trên thế giới. Các đảng dân chủ xã hội tại các quốc gia Bắc Âu không theo bất cứ một chủ thuyết nào, họ chỉ theo khuynh hướng xã hội và sử dụng đấu tranh nghị trường thực hiện xã hội tự do dân chủ công bằng và bình đẳng.

 

Chính nhờ hệ thống đa đảng, cương lĩnh của các đảng dân chủ xã hội Bắc Âu đã phải tự thay đổi để thích ứng với hoàn cảnh chính trị. Thí dụ các đảng dân chủ xã hội từ các đảng của tầng lớp công nhân, ngày nay đã điều chỉnh và trở thành đảng của toàn dân, hay phải ủng hộ các cải cách vi mô, cổ phần hóa các doanh nghiệp nhà nước tạo cạnh tranh và hiệu quả cho nền kinh tế quốc gia.

 

Chính nhờ sự ưu việt của mô hình tự do dân chủ, càng ngày càng nhiều quốc gia trên thế giới trở thành các quốc gia tự do. Các quốc gia tự do thì càng ngày càng trở nên tự do hơn. Thế giới đang trở thành một thế giới tự do.

 

Việt Nam Cũng Sẽ Tự Do

 

Trở lại trường hợp Việt Nam, gần đây khi sang Hoa Kỳ hai ông Trương Tấn Sang và Nguyễn Tấn Dũng đã cam kết tôn trọng nhân quyền trong đó có quyền chính trị và bảo đảm thị trường kinh tế tự do, để được cứu xét tham gia Hiệp định Thương mại Xuyên Thái Bình Dương.

 

Ngày 12-11-2013, Việt Nam lần đầu tiên có ghế trong Hội đồng Nhân quyền của Liên Hiệp Quốc. Phó Thủ Tướng kiêm Ngoại trưởng Phạm Bình Minh hứa sẽ "thực hiện tốt các nghĩa vụ và cam kết của một quốc gia thành viên Hội đồng Nhân quyền và thành viên Liên Hiệp Quốc".

 

Chúng ta có thể không tin vào những lời hứa hẹn của giới cầm quyền cộng sản, nhưng những lời hứa của ba ông Sang, Dũng và Minh cho thấy Việt Nam không còn con đường khác hơn con đường tự do. Việc chúng ta có thể làm là một mặt thúc đẩy họ phải thực hiện các cam kết quốc tế. Nếu họ không làm chúng ta cần tích cực tố cáo họ cũng chỉ bịp dân.

 

Ngược lại, trong một thế giới với một hệ thống thông tin mở, mọi thông tin đều được nhanh chóng phổ biến đến mọi tầng lớp xã hội, thì các khẩu hiệu tiến lên chủ nghĩa xã hội kiểu Marx – Lenin của Tổng Bí Thư đảng Cộng sản Nguyễn Phú Trọng đều chỉ là bịp bợm và cần phải chấm dứt.

 

Tự Do, dân chủ, đa nguyên, đa đảng tự nó cũng không thể mang lại công bằng và bình đẳng cho toàn dân.

 

Muốn ở cuối thế kỷ này đất nước chúng ta có thể đạt được những tiêu chuẩn công bằng và bình đẳng xã hội như các quốc gia Bắc Âu thì những người theo khuynh hướng xã hội vừa phải nỗ lực xây dựng tự do dân chủ, vừa phải không ngừng đấu tranh cải thiện đời sống tinh thần và vật chất của các tầng lớp nông dân, công nhân, sắc tộc thiểu số và dân nghèo thành thị.

 

Xã hội công bằng không phải tự nó có được hay do ban bố của giới chức cầm quyền, mà có được từ quá trình đấu tranh nghị viện thông qua các chính sách an sinh xã hội.

 

Melbourne, Úc Đại Lợi, 14-11-2013

 




 

 

GS Trần Phương xác định: "Chúng ta tự lừa dối chúng ta và chúng ta lừa dối người khác"

Chia sẻ bài viết:

 

_______________________________________

 

GS Trần Phương chính thức phát biểu tại Hà Nội: Chủ Nghĩa Xã Hội được đưa ra chỉ để bịp thiên hạ!

 

 

GS Trần Phương tuyên bố: Chủ nghĩa Xã hội đã thất bại! Chủ nghĩa Cộng sản là ảo tưởng!

 

GS Trần Phương xác định: "Chúng ta tự lừa dối chúng ta và chúng ta lừa dối người khác"

__._,_.___

Không tin về những con số...


 

 


                                                                                                                                            


               

 

 

Không tin về những con số...

 

Sự thiếu minh bạch về con số nợ xấu hay Kinh tế
Không ai biết được con số thực sự
Ngân hàng Á Châu (ACB), Vietinbank, Eximbank, BIDV, Ngân hàng Á Châu và Ngân hàng Thương mại Cổ phần Sài Gòn... với con số ảo huyền
Ngân sách Chính phủ Việt Nam thiếu minh bạch về con số
Thống kê luôn cao hơn con số do chính phủ Việt Nam đưa ra
Tử hình về tội tham nhũng triệu đô la nhưng bỏ tù khi tội tham nhũng tỷ đô la
Bị cáo về tội tham nhũng khác nhau tại Việt Nam
Tham nhũng ăn chia khác tham nhũng không phân chia
Tham nhũng to khác tham nhũng nhỏ  tại Việt Nam
Con tôm khác con tép tại Việt Nam
Ai có quyền chiếm đoạt tài sản của Dân...
Trả lại Tự Do cho Dân Tộc Việt Nam

Chủ nghĩa xã hội đã chết trong lòng Dân Việt Nam
Đảng cộng sản Việt Nam chỉ còn trên danh nghĩa chứ không còn trong lòng Dân Việt Nam
Tự do và Dân Chủ lành mạnh đòi hỏi sự tham dự của tòan Dân trong và ngoài nước Việt Nam
Tự do và Dân Chủ đòi hỏi nỗ lực và hy sinh đóng góp
Cơ Hội Tự do và Dân Chủ Cho Việt Nam đang ở trong tay tất cả mọi người
Vai trò lịch sử của cả dân tộc Việt Nam không một ai có thể bỏ qua

 on behalf of; Minh 70/2 [minh_70_chia_2

Global Witness kêu gọi giới đầu tư rút vốn khỏi Hoàng Anh Gia Lai


 

VIỆT NAM - 

Bài đăng : Thứ năm 14 Tháng Mười Một 2013 - Sửa đổi lần cuối Thứ năm 14 Tháng Mười Một 2013

Global Witness kêu gọi giới đầu tư rút vốn khỏi Hoàng Anh Gia Lai


Rừng bị phá để trồng cao su

Rừng bị phá để trồng cao su

Global Witness

Thụy My  RFI


Hôm nay, 14/11/2013 tổ chức Global Witness có trụ sở tại Anh và Mỹ đã ra thông báo cáo buộc tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai (HAGL) không tuân thủ những cam kết giải quyết các vi phạm về môi trường và nhân quyền tại các đồn điền ở Cam Bốt và Lào. Tổ chức này cho rằng HAGL từ nay sẽ mang lại rủi ro về tài chính và uy tín cho các nhà đầu tư gồm Deutsche Bank và Tập đoàn Tài chính Quốc tế (IFC), khuyến cáo họ nên rút vốn khỏi tập đoàn.
 


Thông cáo cho biết, vào tháng 5/2013, báo cáo điều tra của Global Witness mang tên « Những ông trùm cao su - Rubber Barons » cho thấy các đồn điền của HAGL tại Cam Bốt và Lào đã gây ra những thiệt hại về môi trường và xã hội, trong đó có việc lấy đất của cộng đồng địa phương và phá rừng. Cho dù HAGL cam kết giải quyết những vấn đề khẩn cấp này, nhưng theo Global Witness thì không thấy bất cứ một sự thay đổi nào.

Bà Megan MacInnes, người phụ trách vấn đề đất đai của Global Witness nhận xét : « HAGL hứa hẹn rất hay nhưng giữ lời hứa thì rất tệ. Họ tích cực nói với chúng tôi và mọi người là sẽ nghiêm túc thay đổi phương thức, nhưng thực tế cho thấy việc khai thác gỗ vẫn tiếp diễn, và những người nông dân bị mất đất vẫn phải vất vả tự mưu sinh ».

Theo thông cáo, Global Witness đã ra hạn định sáu tháng cho HAGL và các nhà đầu tư vào tập đoàn này để giải quyết vấn đề. Sau cuộc gặp đầu tiên vào tháng Sáu, HAGL cho biết sẽ ngưng việc đốn gỗ và trồng cao su bốn tháng tại các đồn điền của mình, đồng ý đến thăm tất cả những làng bị ảnh hưởng để thảo luận và giải quyết những vấn đề mà người dân địa phương phải đối mặt.

Tuy nhiên, Global Witness đã phỏng vấn người dân cư ngụ tại bảy làng xung quanh các đồn điền của HAGL ở Cam Bốt vào tháng Tám. Tại ba làng, dân nói rằng vẫn chưa thấy HAGL đến, và bốn làng còn lại thì các đại diện của HAGL từ chối thảo luận về đất và rừng. Tại 6/7 làng người dân cho biết HAGL tiếp tục đốn gỗ ở bên trong và xung quanh các đồn điền cao su. Phân tích độc lập các ảnh vệ tinh chụp trong tháng Bảy và tháng Tám cũng cho thấy diện tích rừng xung quanh các đồn điền HAGL tiếp tục giảm.

Trong cuộc họp thứ hai với Global Witness vào tháng Chín, HAGL chấp nhận kiểm toán độc lập về các đồn điền cao su của mình. Tuy nhiên, tập đoàn không giữ lời hứa, mà quyết định tập trung cho những « chương trình xã hội », mà theo Global Witness là một dạng hoạt động quảng bá.

Bà Megan MacInnes tuyên bố : « Tháng 11 đánh dấu sự kết thúc kỳ hạn sáu tháng để giải quyết vấn đề. Sự bất động của HAGL khiến chúng tôi không có chọn lựa nào khác ngoài kết luận là tập đoàn này ít quan tâm đến việc giải quyết và nhận trách nhiệm một cách nghiêm túc ». Nhắc đến những nguy cơ về môi trường và xã hội đối với HAGL, bà nói : « Chúng tôi nghĩ các nhà đầu tư cũng nên quan tâm, và vì vậy nên thoái vốn ».

Cũng theo báo cáo, khi được Global Witness chất vấn hôm qua 13/11, HAGL phản bác cáo buộc là đã không có những tiến bộ. Tập đoàn này nêu ra việc tạo công ăn việc làm và thực hiện những dự án kinh tế xã hội như làm đường, xây nhà và bệnh viện ; tuy nhiên, do mùa mưa đến và cuộc bầu cử ở Cam Bốt nên khó thể tiếp cận được các khu vực bị ảnh hưởng.

HAGL nói rằng vẫn đang ngưng phá rừng như cam kết, cho là các bằng chứng ảnh chụp vệ tinh của Global Witness « không đáng tin cậy ». Tập đoàn cho biết « đang tìm kiếm tư vấn độc lập để giúp HAGL giám sát, đưa ra những khuyến cáo nhằm cải thiện các vấn đề liên quan tới cộng đồng ». Tuy nhiên các nhà tư vấn phải được nhân viên của HAGL tháp tùng để « đảm bảo sự độc lập ».

Global Witness cũng cho biết đang thương thảo với doanh nghiệp thứ hai của Việt Nam bị cáo buộc trong báo cáo « Những ông trùm cao su », là Tập đoàn Cao su Việt Nam.

 

 

RA NGÕ GẶP ANH HÙNG HAY ANH CƯỚP ???


Ban Nguyệt San Tự Do Ngôn Luận số 183 (15-11-2013)


RA NGÕ  GẶP ANH HÙNG HAY ANH CƯỚP ???


                                “Anh hùng”, “chủ nghĩa anh hùng” là những từ ngữ đắt giá nhất và thời thượng nhất của chế độ Cộng sản Việt Nam trong hơn nửa thế kỷ qua.
 
 Nó không những xuất hiện trên báo chí công cụ tuyên truyền hàng triệu triệu lần mà còn trên cả miệng lưỡi của hàng lãnh đạo đảng, đến nỗi như trở thành một ám ảnh thường trực.
 
Ví dụ nhân kỷ niệm “60 năm Cách mạng tháng Tám” (2005), diễn văn của Chủ tịch nước CS Trần Đức Lương tại Quảng trường Ba Đình sáng 2-9 có câu: “Nhìn lại những thành tựu vẻ vang của cách mạng Việt Nam 60 năm qua, chúng ta vô cùng tự hào về dân tộc ta, một dân tộc anh hùng... truyền thống yêu nước và chủ nghĩa anh hùng cách mạng của nhân dân Việt Nam chính là những nhân tố cơ bản, cốt lõi làm nên sức mạnh vô địch của nhân dân Việt Nam trong thời đại mới”.
 
 Đoạn Chủ tịch “vô cùng biết ơn và cảm tạ các bậc lão thành cách mạng, các bà mẹ Việt Nam anh hùng”, trước khi kết luận: “Dân tộc Việt Nam anh hùng, nêu cao truyền thống tự tôn dân tộc, nhất định sẽ lập nên những kỳ tích mới...”

                Rồi có thời đất nước ta “ra ngõ là gặp anh hùng”. Anh hùng xuất hiện mọi nơi chốn, mọi lãnh vực. Dưới sự lãnh đạo của đảng, đất nước sản xuất anh hùng đủ kiểu. Anh hùng đem thân chèn khẩu pháo, anh hùng lấy mình bịt lỗ châu mai, anh hùng tẩm xăng vào người đốt kho đạn… Anh hùng lao động, anh hùng quét rác…
 
Rồi lại thầy giáo anh hùng, nghệ sĩ anh hùng… Anh hùng thật có mà anh hùng giả cũng có. Anh hùng tô vẽ có mà anh hùng dựng đứng cũng có nữa. Mới đây còn có kẻ đề nghị tổ chức UNESCO vinh danh viên hèn tướng nướng quân, vốn đã cùng Hồ Chí Minh đẩy dân tộc vào vòng nô lệ Cộng sản là “anh hùng giải phóng dân tộc” !?!
 
Có thể nói một trong những thành tựu lớn của đảng là xây dựng được “chủ nghĩa anh hùng” và “xưởng đẻ anh hùng” vốn đã mê hoặc hàng triệu con người và cũng đã đẩy hàng triệu con người vào chỗ chết để xây ngai vàng vinh quang và tạo túi bạc kếch sù cho đảng.

                Nhưng thời đại ra ngõ gặp anh hùng ấy có vẻ đã trôi qua. Chẳng phải xưởng đẻ anh hùng của đảng đóng cửa hay sập tiệm, song là vì loại anh hùng thật sống chết cho một chủ nghĩa lường gạt và một chế độ phi nhân chẳng còn mấy ai tôn trọng, và loại anh hùng giả (được nặn lên vì vinh quang và sự trường tồn của đảng) có từ lâu hay mới xuất hiện thì đã bị phơi trần lộ liễu dưới ánh sáng mặt trời thông tin của thời đại internet.

                Đúng hơn, từ nay ra ngõ, ra mọi loại ngõ, người dân Việt Nam chủ yếu là gặp anh cướp.

                + Ra ngõ ngồi lên xe để đến chợ mua hàng, đến trạm đổ xăng, đến ủy ban đóng đủ loại nghĩa vụ thì gặp ngay anh cướp thuế. Phải nói là cướp thuế bởi lẽ tại các nước văn minh, nhờ đóng thuế như vậy mà người dân đẻ con ra được nhà nước phụ nuôi từ lúc mới sinh cho tới khi 18 tuổi, đi học được hoàn toàn được miễn phí.
 
(Có quốc gia còn cho trẻ mẫu giáo có bữa ăn nhẹ, học sinh có sách giáo khoa, sinh viên được mượn nợ nhà nước sau này đi làm trả lại). Bất cứ việc gì lớn trong đời như xây nhà, lập gia đình, mở tiệm kinh doanh… đều có thể vay vốn nhà nước dễ dàng.
 
Lúc đau yếu, thất nghiệp, già cả… thì nhà nước nuôi. Còn nếu sinh ra đã tàn tật, thiểu năng, chậm phát triển hoặc sau này vì sao đó mà bị tâm thần, nhà nước cũng sẽ nuôi đến chết. Còn tại VN thì sao?
 
Những quyền lợi vừa nói nếu có thì chỉ dành cho thiểu số thân thuộc đảng viên cao, cán bộ gộc, “người có công cách mạng”, còn nhân dân thì hãy cứ “cực nhọc tự lo” và tiếp tục è cổ đóng thuế.
 
Để nuôi bộ máy nhà nước, bộ máy đảng, bộ máy công an, bộ máy mặt trận và cung cấp tiền xài lẫn tiền phá cho các tổng công ty và đại tập đoàn quốc doanh. Nhân kỳ họp thứ 6 QH vốn đang bàn về bội chi ngân sách và tăng vọt nợ công quốc gia, tiến sỹ Trần Đình Bá, Hội Khoa học kinh tế, có thư gởi các đại biểu phân tích cho thấy: “Tăng vọt nợ công quốc gia đang trở thành nỗi nhức nhối của toàn dân và các đại biểu QHi.
 
Có nhiều nguyên nhân làm tăng vọt nợ công quốc gia và nợ công nước ngoài, song cứ hãy nhìn vào đầu tư công trong giao thông vận tải là sẽ thấy ngay vấn đề…
 
Nước ta có “Tứ đại Vina” [Vinashin, Vinalines, Vina Đường Sắt và Vina Hàng Không] là những “chủ công” làm thụt két ngân sách và làm tăng vọt nợ công nước ngoài trên 72,5 tỷ USD….
 
Theo Global debt clock (Đồng hồ báo nợ công thế giới), tính từ ngày 4-9-2012 đến nay nay, nợ công VN đã tăng vọt 4,9 tỷ USD, bình quân mỗi người dân từ người già đến em bé mới chào đời phải “gánh” tới 826.4 USD nợ công.
 
Đây là kỷ lục chưa từng có trong lịch sử kinh tế VN!”
 

                + Đến trường học và bệnh viện, nơi theo nguyên tắc và theo cảm nghĩ, người dân được phục vụ đúng mức với số tiền đã đóng thuế hay trả dịch vụ, kèm theo lương tâm chức nghiệp và tấm lòng nhân đạo từ ông thầy dạy hay ông thầy thuốc.
 
Thế nhưng hiện nay, đó là nỗi lo khôn cùng của dân Việt, vì tại đấy họ bị cướp đủ kiểu.
 
Ở nhà trường thì ngoài học phí chính còn học phí thêm và đủ thứ phí phụ, làm hao hụt phần lớn ngân sách gia đình và đã khiến hàng triệu thiếu niên phải bỏ học.
 
Sách giáo khoa (dù biên soạn cẩu thả) vẫn phải mua lại hàng năm, anh không để cho em được. Nay lại phát sinh kiểu đồng phục văn minh sang trọng, chiếm nguyên tháng lương của người lao công.
 
 Ngoài ra, tâm hồn thanh thiếu nhi còn bị cướp đi bởi một thứ triết lý giáo dục duy vật vô thần, bởi một cung cách giáo dục thúc đẩy gian dối, mời gọi bạo lực.
 
 Chưa kể công an còn có thể xông vào trường để lôi học sinh sinh viên về đồn tra tấn hay tiện thể tống ngục. Bệnh viện thời Cộng sản thì chẳng còn là nhà thương tí nào.
 
 Trở thành đồ tể thay cho từ mẫu, lương y đa phần được đào tạo qua loa, lương tâm chức nghiệp thì ít mà thói ham chuộng tiền bạc thì nhiều.
 
 Ngoài chuyện viện phí và dược phí cao tận trời, khiến khối bệnh nhân tán gia bại sản, lại có chuyện chà đạp y đức, phản bội lời thề Hippocrate.
 
 Như nhân bản giấy xét nghiệm máu cho cả ngàn bệnh nhân lớn nhỏ, giải phẫu thẩm mỹ chết người rồi vứt xác xuống sông, để mặc mẹ con thai phụ lìa trần vì tội không đưa phong bì, tiêm vắc-xin quá hạn cho trẻ thơ chết hàng loạt, cắt ruột già thay vì ruột thừa làm người bệnh tử vong, tráo thủy tinh thể giả mặc bệnh nhân sớm bị đui mù, truyền nhầm máu cho sản phụ….

               + Có chồng con chết trận, bao năm trời không tìm ra xác, nghe nói có những nhà ngoại cảm tài ba, xuất thân từ viện nghiên cứu nọ kia, được cán bộ nhà nước xác nhận, được cơ quan nhà nước chi tiền, thân nhân vội đến nhờ “thầy”, nhờ

“cậu”, nhờ “cô” tìm cho ra hài cốt đem về an táng tại nghĩa trang liệt sĩ hay nghĩa địa gia đình, thì lại bị móc túi đến cả trăm triệu, và nay lại biết mình bị cướp cả niềm tin, bởi lẽ nhúm hài cốt đó chỉ là xương động vật (Vụ “cậu Thủy”, “cô Hằng” vừa nổi đình nổi đám là một ví dụ).
 
 Mà đây đâu phải số ít cũng đâu phải lần đầu! Ngay từ thập niên 90 của thế kỷ trước, người dân đã nghe những lời ta thán về việc qui tập hài cốt một cách bừa bãi. Với 72 nghĩa trang liệt sĩ trên toàn quốc, nhiều nghĩa trang mênh mông như Nghĩa trang quốc gia Trường Sơn, Nghĩa trang quốc gia Đường 9, thế mà chỉ trong một thời gian ngắn, đã phủ đầy những nấm mộ.
 
Cho đến tận bây giờ, người ta vẫn không biết trong số hàng trăm ngàn tấm mồ đó, bao nhiêu mộ có xương cốt liệt sĩ thật, và bao nhiêu mộ chỉ là xương thú hay đất đá! Từ nay, hương khói tại đó sẽ dâng lên ai và nước mắt sẽ nhỏ xuống trên hồn nào?

      + Người chết đã không an phận mà người chết cũng chẳng an thân, nếu chẳng may phải bước vào đồn công an, dù với lý do hết sức nhỏ nhặt như không đội mũ bảo hiểm, gây lộn với hàng xóm, chẳng may có mặt gần hiện trường một vụ án mạng, hoặc với lý do nghiêm trọng về mặt hình sự hay chính trị.
 
 Tất cả đều có thể bị cướp: từ bị cướp thanh danh đến cướp tên tuổi, bị cướp tiền bạc đến cướp mạng sống, bị cướp hiện tại bản thân đến cướp tương lai con cháu. Cướp bởi những tay công an coi việc tra tấn bị can là cơ hội được khen thưởng, bởi những viên công tố coi việc tố cáo bị can (dù tố cáo oan) là cơ hội tiến thân, bởi những ông quan tòa coi việc kết án bị can (dù kết án nhầm) là cơ hội để leo cao địa vị. Vụ ông Nguyễn Thanh Chấn mới đây là một điển hình.

      + Chưa hết, tín đồ ra khỏi ngõ để tới cửa Phật, tới nhà Chúa, tới thánh thất thì gặp ngay anh cướp mang tên Nghị định 92. “Anh cướp” này ngang nhiên tước đoạt tự do trong sinh hoạt và độc lập trong tổ chức của các Giáo hội, cũng như từ hơn nửa thế kỷ nay, “đồng bọn của anh” đã ngang ngược chiếm đoạt hàng ngàn hàng vạn cơ sở và đất đai tôn giáo, đã tiễn qua thế giới bên kia hay tống vào nhà ngục bên này vô số chức sắc và tín đồ bị đảng và nhà nước coi là nguy hiểm.

      + Công dân nay bước vào xa lộ thông tin, lên mạng lưới toàn cầu thì cũng gặp một anh cướp mang tên Nghị định 72. Anh này trước hết muốn cướp mọi thông tin liên quan đến công dân mạng nhờ các công ty dịch vụ internet, thứ đến cướp tự do chuyển tải tin tức bài vở, truyền đạt ý kiến bình luận, nhất là ý kiến bình luận về nhân tình thế thái, về thời sự đất nước, về bản thân chế độ, về sai lầm và tội ác của nhà cầm quyền. Và rốt cuộc sẽ cướp tự do sinh sống bằng cách tặng cho dân mạng bạt mạng và liều mạng đó những năm tháng tù dài và từ đó giết chết sinh mạng chính trị nếu chưa cần kết thúc sinh mạng xác hồn của đương sự.

      Cuối cùng, mọi công dân bước vào ngõ pháp luật thì e rằng từ nay sẽ gặp một anh cướp đầu sỏ mang tên Cương lĩnh đảng đội danh HP 2013. “Anh cướp” đầu sỏ này sẽ tước lấy mọi quyền chính trị của dân (là quyền làm chủ đất nước), mọi quyền hữu sản của dân (là quyền có đất đai), mọi quyền được che chở bảo vệ bởi công an quân đội (vì quân đội công an sẽ chỉ trung thành và bảo vệ kẻ đẻ ra “anh”), mọi quyền được làm kinh tế bình đẳng (vì đặc quyền đặc lợi vẫn chỉ dành cho công ty xí nghiệp nhà nước).
 
Anh cướp này (HP theo ý đảng) thực ra chỉ là một khẩu đại bác bắn vào nhân dân do khoảng trên dưới 1000 tên cướp là ủy viên trung ương đảng và đại biểu QH (nếu chẳng may họ mù quáng và cố chấp muốn trở thành như thế trong thời gian tới, sau khi bản HP đang bị toàn dân phản đối được thông qua).

      Trở lại với các anh hùng của chế độ CS. Các anh hùng này thực ra cũng chỉ là những nạn nhân. Họ đã bị cướp lý trí đến mê muội và cướp ý chí đến đê hèn để phụng sự một chủ nghĩa sai lầm và một chế độ bất công; họ đã bị cướp sức lực và cướp mạng sống để góp phần hình thành một tổ chức tội ác và xây dựng một đảng cướp đơn thuần, vốn chỉ làm được hai việc là phản dân và hại nước.  

 

BAN BT


 

On Friday, November 15, 2013 9:10 AM, khoi8406hoaky <> wrote:

 

---------- Forwarded message ----------
From: <
>
Date: 2013/11/15
Subject: [DDCL] Ban nguyet san Tu Do Ngon Luan so 183 (15-11-2013) [1 Attachment]
To: Hoang Lan <
>


 

Kính gởi tới Quý Ân nhân, Quý Ủng hộ viên, Quý Độc giả

- Bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 183 phát hành ngày 15-11-2013, - Bài xã luận của bán nguyệt san.  
 
 Xin cảm ơn Quý vị đã đón nhận và tiếp tay phổ biến, nhất là phổ biến ngược về trong nước cho Đồng bào thân yêu. Ban biên tập báo TDNL   Ra ngõ gặp anh hùng hay anh cướp ???
 
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 183 (15-11-2013)           “Anh hùng”, “chủ nghĩa anh hùng” là những từ ngữ đắt giá nhất và thời thượng nhất của chế độ Cộng sản Việt Nam trong hơn nửa thế kỷ qua. Nó không những xuất hiện trên báo chí công cụ tuyên truyền hàng triệu triệu lần mà còn trên cả miệng lưỡi của hàng lãnh đạo đảng, đến nỗi như trở thành một ám ảnh thường trực.
 
Ví dụ nhân kỷ niệm “60 năm Cách mạng tháng Tám” (2005), diễn văn của Chủ tịch nước CS Trần Đức Lương tại Quảng trường Ba Đình sáng 2-9 có câu: “Nhìn lại những thành tựu vẻ vang của cách mạng Việt Nam 60 năm qua, chúng ta vô cùng tự hào về dân tộc ta, một dân tộc anh hùng... truyền thống yêu nước và chủ nghĩa anh hùng cách mạng của nhân dân Việt Nam chính là những nhân tố cơ bản, cốt lõi làm nên sức mạnh vô địch của nhân dân Việt Nam trong thời đại mới”.
 
Đoạn Chủ tịch “vô cùng biết ơn và cảm tạ các bậc lão thành cách mạng, các bà mẹ Việt Nam anh hùng”, trước khi kết luận: “Dân tộc Việt Nam anh hùng, nêu cao truyền thống tự tôn dân tộc, nhất định sẽ lập nên những kỳ tích mới...”           Rồi có thời đất nước ta “ra ngõ là gặp anh hùng”. Anh hùng xuất hiện mọi nơi chốn, mọi lãnh vực.
 
Dưới sự lãnh đạo của đảng, đất nước sản xuất anh hùng đủ kiểu. Anh hùng đem thân chèn khẩu pháo, anh hùng lấy mình bịt lỗ châu mai, anh hùng tẩm xăng vào người đốt kho đạn… Anh hùng lao động, anh hùng quét rác… Rồi lại thầy giáo anh hùng, nghệ sĩ anh hùng… Anh hùng thật có mà anh hùng giả cũng có. Anh hùng tô vẽ có mà anh hùng dựng đứng cũng có nữa.
 
 Mới đây còn có kẻ đề nghị tổ chức UNESCO vinh danh viên hèn tướng nướng quân, vốn đã cùng Hồ Chí Minh đẩy dân tộc vào vòng nô lệ Cộng sản là “anh hùng giải phóng dân tộc” !?!
 
Có thể nói một trong những thành tựu lớn của đảng là xây dựng được “chủ nghĩa anh hùng” và “xưởng đẻ anh hùng” vốn đã mê hoặc hàng triệu con người và cũng đã đẩy hàng triệu con người vào chỗ chết để xây ngai vàng vinh quang và tạo túi bạc kếch sù cho đảng.           Nhưng thời đại ra ngõ gặp anh hùng ấy có vẻ đã trôi qua.
 
Chẳng phải xưởng đẻ anh hùng của đảng đóng cửa hay sập tiệm, song là vì loại anh hùng thật sống chết cho một chủ nghĩa lường gạt và một chế độ phi nhân chẳng còn mấy ai tôn trọng, và loại anh hùng giả (được nặn lên vì vinh quang và sự trường tồn của đảng) có từ lâu hay mới xuất hiện thì đã bị phơi trần lộ liễu dưới ánh sáng mặt trời thông tin của thời đại internet.          
 
Đúng hơn, từ nay ra ngõ, ra mọi loại ngõ, người dân Việt Nam chủ yếu là gặp anh cướp.           + Ra ngõ ngồi lên xe để đến chợ mua hàng, đến trạm đổ xăng, đến ủy ban đóng đủ loại nghĩa vụ thì gặp ngay anh cướp thuế.
 
 Phải nói là cướp thuế bởi lẽ tại các nước văn minh, nhờ đóng thuế như vậy mà người dân đẻ con ra được nhà nước phụ nuôi từ lúc mới sinh cho tới khi 18 tuổi, đi học được hoàn toàn được miễn phí.
 
(Có quốc gia còn cho trẻ mẫu giáo có bữa ăn nhẹ, học sinh có sách giáo khoa, sinh viên được mượn nợ nhà nước sau này đi làm trả lại). Bất cứ việc gì lớn trong đời như xây nhà, lập gia đình, mở tiệm kinh doanh… đều có thể vay vốn nhà nước dễ dàng. Lúc đau yếu, thất nghiệp, già cả… thì nhà nước nuôi.
 
Còn nếu sinh ra đã tàn tật, thiểu năng, chậm phát triển hoặc sau này vì sao đó mà bị tâm thần, nhà nước cũng sẽ nuôi đến chết. Còn tại VN thì sao? Những quyền lợi vừa nói nếu có thì chỉ dành cho thiểu số thân thuộc đảng viên cao, cán bộ gộc, “người có công cách mạng”, còn nhân dân thì hãy cứ “cực nhọc tự lo” và tiếp tục è cổ đóng thuế. Để nuôi bộ máy nhà nước, bộ máy đảng, bộ máy công an, bộ máy mặt trận và cung cấp tiền xài lẫn tiền phá cho các tổng công ty và đại tập đoàn quốc doanh.
 
Nhân kỳ họp thứ 6 QH vốn đang bàn về bội chi ngân sách và tăng vọt nợ công quốc gia, tiến sỹ Trần Đình Bá, Hội Khoa học kinh tế, có thư gởi các đại biểu phân tích cho thấy: “Tăng vọt nợ công quốc gia đang trở thành nỗi nhức nhối của toàn dân và các đại biểu QHi. Có nhiều nguyên nhân làm tăng vọt nợ công quốc gia và nợ công nước ngoài, song cứ hãy nhìn vào đầu tư công trong giao thông vận tải là sẽ thấy ngay vấn đề… Nước ta có “Tứ đại Vina” [Vinashin, Vinalines, Vina Đường Sắt và Vina Hàng Không] là những “chủ công” làm thụt két ngân sách và làm tăng vọt nợ công nước ngoài trên 72,5 tỷ USD….
 
Theo Global debt clock (Đồng hồ báo nợ công thế giới), tính từ ngày 4-9-2012 đến nay nay, nợ công VN đã tăng vọt 4,9 tỷ USD, bình quân mỗi người dân từ người già đến em bé mới chào đời phải “gánh” tới 826.4 USD nợ công. Đây là kỷ lục chưa từng có trong lịch sử kinh tế VN!” (Theo kienthuc.net.vn)          
 
 Đến trường học và bệnh viện, nơi theo nguyên tắc và theo cảm nghĩ, người dân được phục vụ đúng mức với số tiền đã đóng thuế hay trả dịch vụ, kèm theo lương tâm chức nghiệp và tấm lòng nhân đạo từ ông thầy dạy hay ông thầy thuốc.
 
Thế nhưng hiện nay, đó là nỗi lo khôn cùng của dân Việt, vì tại đấy họ bị cướp đủ kiểu. Ở nhà trường thì ngoài học phí chính còn học phí thêm và đủ thứ phí phụ, làm hao hụt phần lớn ngân sách gia đình và đã khiến hàng triệu thiếu niên phải bỏ học. Sách giáo khoa (dù biên soạn cẩu thả) vẫn phải mua lại hàng năm, anh không để cho em được. Nay lại phát sinh kiểu đồng phục văn minh sang trọng, chiếm nguyên tháng lương của người lao công.
 
Ngoài ra, tâm hồn thanh thiếu nhi còn bị cướp đi bởi một thứ triết lý giáo dục duy vật vô thần, bởi một cung cách giáo dục thúc đẩy gian dối, mời gọi bạo lực. Chưa kể công an còn có thể xông vào trường để lôi học sinh sinh viên về đồn tra tấn hay tiện thể tống ngục. Bệnh viện thời Cộng sản thì chẳng còn là nhà thương tí nào.
 
Trở thành đồ tể thay cho từ mẫu, lương y đa phần được đào tạo qua loa, lương tâm chức nghiệp thì ít mà thói ham chuộng tiền bạc thì nhiều. Ngoài chuyện viện phí và dược phí cao tận trời, khiến khối bệnh nhân tán gia bại sản, lại có chuyện chà đạp y đức, phản bội lời thề Hippocrate.
 
 Như nhân bản giấy xét nghiệm máu cho cả ngàn bệnh nhân lớn nhỏ, giải phẫu thẩm mỹ chết người rồi vứt xác xuống sông, để mặc mẹ con thai phụ lìa trần vì tội không đưa phong bì, tiêm vắc-xin quá hạn cho trẻ thơ chết hàng loạt, cắt ruột già thay vì ruột thừa làm người bệnh tử vong, tráo thủy tinh thể giả mặc bệnh nhân sớm bị đui mù, truyền nhầm máu cho sản phụ….          
 
Có chồng con chết trận, bao năm trời không tìm ra xác, nghe nói có những nhà ngoại cảm tài ba, xuất thân từ viện nghiên cứu nọ kia, được cán bộ nhà nước xác nhận, được cơ quan nhà nước chi tiền, thân nhân vội đến nhờ “thầy”, nhờ “cậu”, nhờ “cô” tìm cho ra hài cốt đem về an táng tại nghĩa trang liệt sĩ hay nghĩa địa gia đình, thì lại bị móc túi đến cả trăm triệu, và nay lại biết mình bị cướp cả niềm tin, bởi lẽ nhúm hài cốt đó chỉ là xương động vật (Vụ “cậu Thủy”, “cô Hằng” vừa nổi đình nổi đám là một ví dụ). Mà đây đâu phải số ít cũng đâu phải lần đầu!
 
Ngay từ thập niên 90 của thế kỷ trước, người dân đã nghe những lời ta thán về việc qui tập hài cốt một cách bừa bãi. Với 72 nghĩa trang liệt sĩ trên toàn quốc, nhiều nghĩa trang mênh mông như Nghĩa trang quốc gia Trường Sơn, Nghĩa trang quốc gia Đường 9, thế mà chỉ trong một thời gian ngắn, đã phủ đầy những nấm mộ. Cho đến tận bây giờ, người ta vẫn không biết trong số hàng trăm ngàn tấm mồ đó, bao nhiêu mộ có xương cốt liệt sĩ thật, và bao nhiêu mộ chỉ là xương thú hay đất đá! Từ nay, hương khói tại đó sẽ dâng lên ai và nước mắt sẽ nhỏ xuống trên hồn nào?           Người chết đã không an phận mà người chết cũng chẳng an thân, nếu chẳng may phải bước vào đồn công an, dù với lý do hết sức nhỏ nhặt như không đội mũ bảo hiểm, gây lộn với hàng xóm, chẳng may có mặt gần hiện trường một vụ án mạng, hoặc với lý do nghiêm trọng về mặt hình sự hay chính trị.
 
Tất cả đều có thể bị cướp: từ bị cướp thanh danh đến cướp tên tuổi, bị cướp tiền bạc đến cướp mạng sống, bị cướp hiện tại bản thân đến cướp tương lai con cháu. Cướp bởi những tay công an coi việc tra tấn bị can là cơ hội được khen thưởng, bởi những viên công tố coi việc tố cáo bị can (dù tố cáo oan) là cơ hội tiến thân, bởi những ông quan tòa coi việc kết án bị can (dù kết án nhầm) là cơ hội để leo cao địa vị. Vụ ông Nguyễn Thanh Chấn mới đây là một điển hình.          
 
Chưa hết, tín đồ ra khỏi ngõ để tới cửa Phật, tới nhà Chúa, tới thánh thất thì gặp ngay anh cướp mang tên Nghị định 92. “Anh cướp” này ngang nhiên tước đoạt tự do trong sinh hoạt và độc lập trong tổ chức của các Giáo hội, cũng như từ hơn nửa thế kỷ nay, “đồng bọn của anh” đã ngang ngược chiếm đoạt hàng ngàn hàng vạn cơ sở và đất đai tôn giáo, đã tiễn qua thế giới bên kia hay tống vào nhà ngục bên này vô số chức sắc và tín đồ bị đảng và nhà nước coi là nguy hiểm.          
 
 Công dân nay bước vào xa lộ thông tin, lên mạng lưới toàn cầu thì cũng gặp một anh cướp mang tên Nghị định 72. Anh này trước hết muốn cướp mọi thông tin liên quan đến công dân mạng nhờ các công ty dịch vụ internet, thứ đến cướp tự do chuyển tải tin tức bài vở, truyền đạt ý kiến bình luận, nhất là ý kiến bình luận về nhân tình thế thái, về thời sự đất nước, về bản thân chế độ, về sai lầm và tội ác của nhà cầm quyền. Và rốt cuộc sẽ cướp tự do sinh sống bằng cách tặng cho dân mạng bạt mạng và liều mạng đó những năm tháng tù dài và từ đó giết chết sinh mạng chính trị nếu chưa cần kết thúc sinh mạng xác hồn của đương sự.          
 
Cuối cùng, mọi công dân bước vào ngõ pháp luật thì e rằng từ nay sẽ gặp một anh cướp đầu sỏ mang tên Cương lĩnh đảng đội danh Hiến pháp 2013. “Anh cướp” đầu sỏ này sẽ tước lấy mọi quyền chính trị của dân (là quyền làm chủ đất nước), mọi quyền hữu sản của dân (là quyền có đất đai), mọi quyền được che chở bảo vệ bởi công an quân đội (vì quân đội công an sẽ chỉ trung thành và bảo vệ kẻ đẻ ra “anh”), mọi quyền được làm kinh tế bình đẳng (vì đặc quyền đặc lợi vẫn chỉ dành cho công ty xí nghiệp nhà nước).
 
Anh cướp này (Hiến pháp theo ý đảng) thực ra chỉ là một khẩu đại bác bắn vào nhân dân do khoảng trên dưới một ngàn tên cướp là ủy viên trung ương đảng và đại biểu quốc hội (nếu chẳng may họ mù quáng và cố chấp muốn trở thành như thế trong thời gian tới, sau khi bản HP đang bị toàn dân phản đối được thông qua).         
 
  Trở lại với các anh hùng của chế độ CS. Các anh hùng này thực ra cũng chỉ là những nạn nhân.
 
 Họ đã bị cướp lý trí đến mê muội và cướp ý chí đến đê hèn để phụng sự một chủ nghĩa sai lầm và một chế độ bất công; họ đã bị cướp sức lực và cướp mạng sống để góp phần hình thành một tổ chức tội ác và xây dựng một đảng cướp đơn thuần, vốn chỉ làm được hai việc là phản dân và hại nước.
 
          BAN BIÊN TẬP

 

 

 

Featured Post

Lisa Pham 15.04.2024

My Blog List