binh an
To
Today at 8:28 PM
THÔNG BÁO CẦN THIẾT !!!.
Hèn chi bên VN lúc này
nhiêù người bị ung thư
HOTEL CALIFORNIA por Vocal Sampling
Hành phi chiên bằng dầu ‘tái chế’ tung ra thị
trường
SÀI
GÒN (TT) - Hầu hết cư dân thành phố Sài Gòn đều phẫn nộ và hoang mang trước
tin dầu ăn bày bán trên thị trường được chế từ... dầu phế liệu của các nhà
máy và hàng tấn hành được "phi" từ các chảo dầu cặn này.
Cơ sở chế biến hành phi.
(Hình: Báo Tuổi Trẻ)
> Cuộc bố ráp diễn ra hôm 6 tháng 3 tại Sài Gòn cho thấy, cơ sở "tái chế dầu thực vật" rộng 700 mét vuông do ông Lê Văn Ca làm chủ đặt sát bờ rạch Tra, Hóc Môn không có máy móc nào hết ngoài những thùng phuy và bao bố đựng hành phi chất đống đầy ruồi nhặng.
Ông
Lê Văn Ca thú nhận đã mua bã dầu, phế liệu dầu thực vật của các nhà máy sản
xuất dầu ăn, kể cả các vật tư phế phẩm kỹ nghệ để... làm thành "dầu thực
vật tái chế". Tuy nhiên, ông lại nói rằng dầu tái chế của ông chỉ được
phân phối cho các cơ sở kỹ nghệ chứ không bán cho cơ sở chế biến thực phẩm,
với giá trung bình khoảng 2 triệu đồng, tương đương 100 Mỹ kim mỗi thùng phuy
loại 200 lít.
> Tại một cơ sở chế biến hành, tỏi phi do ông Lê Văn Trọng làm chủ, cũng ở
xã Tân Thới Nhì, huyện Hóc Môn, người ta thấy có tới 4 chảo dầu đang hoạt
động trong tổng số 12 lò chế biến với 48 chảo dầu được lắp đặt. Ðại diện chủ
cơ sở cho biết đã dùng củ hành tây xắt nhỏ, trộn bột mì rồi chiên bằng chảo
dầu.
Hành ngả màu vàng được vớt ra, đưa vào máy sấy khô rồi đóng bao, tung ra
khắp các chợ ở Sài Gòn. Tính ra mỗi ngày cơ sở này cho ra lò hàng tấn hành
phi và sử dụng trên 600 lít dầu để chiên.
> Ðại diện chủ cơ sở cũng xác nhận chỉ châm thêm khi dầu cạn chứ không thay dầu mới. Vì vậy, dầu chứa trong các lò đang hoạt động đều có màu đen thui. Ðó là chưa kể việc cơ sở đổ dầu thừa và tro ra đồng ruộng sau nhà, gây ô nhiễm môi sinh trầm trọng cho cả vùng.
Hai nguồn “nguyên liệu”
Suốt gần 2 tuần liền đeo bám các đại lý
thu gom dầu thải, phóng viên nhận thấy sở dĩ dầu “nguyên liệu” có nhiều tạp
chất nói trên là do thu gom từ các nhà hàng, quán nhậu trên khắp các quận 1,
3, 5, 7, Bình Thạnh, Tân Bình...
Các nhà hàng sau khi chiên, xào đồ ăn, dầu
thải được đầu bếp đổ lẫn vào xô, chậu chờ đại lý đến thu gom. Có nơi nhân
viên bếp còn “tận thu”, vét sạch bát đĩa có dính dầu, thậm chí nhặt nhạnh cả
mỡ gà, mỡ cá dư thừa trong quá trình làm đồ ăn sống... bỏ vào xô, chậu đựng
dầu thừa cho nặng hơn. Vì thế, trong dầu “nguyên liệu” có cả thức ăn thừa.
Mỗi ngày một nhà hàng chỉ thải khoảng vài
lít dầu, trong khi đại lý thu gom dầu mỗi chuyến chở 6-7 can 30 lít. Để đủ
chuyến, đại lý thường 2-3 ngày mới ghé các nhà hàng trên một cung đường thu
gom một lần. Dầu đã sử dụng, lại lẫn các tạp chất hữu cơ, để mấy ngày thành
ra bốc mùi hôi thối.
Múc
dầu từ hố ga đổ vào thùng.
Thế nhưng, suốt một buổi sáng đeo bám đại
lý đi một loạt nhà hàng, quán nhậu ở Bình Thạnh và Tân Bình thu gom dầu thải,
phóng viên nhận thấy anh này chỉ gom được 5 can, có nghĩa lượng dầu từ nguồn
này rất hạn chế. Trong khi đó, những cơ sở chế biến dầu đen mà phóng viên
thâm nhập chế biến đến hàng tấn dầu mỗi ngày. Vậy nguồn dầu “nguyên liệu”
chính từ đâu ra?
Nhiều ngày “mai phục” trước cổng cơ sở chế
biến dầu đen Q.D, phóng viên thấy một đại lý mỗi ngày đều đặn chở đến 3-4
chuyến, mỗi chuyến 5-6 can dầu “nguyên liệu” trong đó lẫn các loại trái cây
và nông sản như cà rốt, đậu que, khoai tây... khác với dầu thải của nhà hàng.
Lân la làm quen với lý do “xin theo làm nghề
thu gom dầu thải”, phóng viên được đại lý này giải thích: đó là dầu lấy từ hố
ga các nhà máy chế biến nông sản.
Cụ thể, trước khi trái cây hay hàng nông
sản đưa vào sấy sẽ được chiên sơ bằng dầu. Mỗi ngày, một công ty cỡ vừa vừa
cũng sấy hàng chục tấn nông sản. Lượng dầu sau khi chiên sẽ được gom lại để
bán. Ngoài ra, sau mỗi ca công nhân đều tiến hành rửa dây chuyền chiên sấy.
Nước rửa máy móc có lẫn dầu chiên, và cả dầu
nhớt cùng tạp chất khác, chảy xuống một hố ga, chờ tạp chất và cặn lắng
xuống, dầu thừa nổi lên thì đem hớt bán cho đại lý thu gom dầu thải. “Thế nên
tụi tui gọi là dầu hố ga”, đại lý này thật thà.
Đeo bám
Để kiểm chứng lời kể trên, sau khi theo chân
các đại lý đến một số nhà máy chế biến nông sản, phóng viên mượn một chiếc xe
gắn máy cà tàng, sắm thêm 3 can nhựa, vào vai người thu gom dầu thải. Nhà máy
đầu tiên mà PV tiếp cận là A.D.L ở xã Xuân Thới Thượng, H.Hóc Môn.
Theo thông tin phóng viên nắm được thì mỗi
tháng nhà máy này bán hàng chục tấn dầu hố ga cho các đại lý thu gom với giá
6,5 ngàn đồng/kg. Việc mua bán này được giám sát chặt chẽ theo quy trình: dầu
thải được công nhân múc sẵn từ hố ga ra can, ai có nhu cầu đến giao dịch với
quản lý nhà máy ở văn phòng và hàng sẽ có người xếp lên xe (nếu phương tiện
là ô tô), không cho khách hàng vào nơi chứa dầu thải.
Vì vậy, dù trả giá cao hơn nhiều nhưng
quản lý nhà máy vẫn cương quyết không cho phóng viên vào “khu cấm địa”; định
chuyển qua phương án đột nhập cũng thất bại do luôn có hai nhân viên trực
camera quan sát 24/24 khu vực sản xuất...
Thất bại ở A.D.L, PV tiếp tục gõ cửa 3 nhà
máy khác, nhưng cũng đều vấp phải sự cảnh giác cao độ. Đến công ty thứ 5 là
Lusun trên đường Nguyễn Ảnh Thủ, H.Hóc Môn, chuyên sấy trái cây và hàng nông
sản xuất khẩu, công việc tiến triển hơn khi bảo vệ công ty chỉ vào liên hệ
với văn phòng qua điện thoại. “Người mua tự múc hay nhân viên múc cho?”,
chúng tôi hỏi và bảo vệ trả lời: “Các ông mua thì tự đi múc, dầu thối hoắc ai
dám múc cho mấy ông (?!)”.
Cận cảnh
Tìm được điện thoại của văn phòng Công ty
Lusun, phóng viên liên hệ hỏi mua dầu thải, một giọng nữ gặng hỏi mua giá bao
nhiêu. “Tụi tui vẫn mua một can 30 lít từ 140 - 170 ngàn đồng”, phóng viên
trả lời.
Nữ nhân viên này cho biết công ty bán ký
chứ không bán can. Sau khi thỏa thuận giá 6 ngàn đồng/kg, nhân viên Lusun cho
biết sẽ liên lạc ngay khi có dầu.
Nhưng chờ 3 ngày sau không thấy công ty
gọi lại, phóng viên chủ động liên lạc thì được trả lời: “Chưa có, có em sẽ
gọi”. Thấy lạ vì ngày nào cũng có đại lý đến công ty gom dầu thải chở ra
ngoài, phóng viên quyết định tìm cách thâm nhập.
Trong những ngày theo chân đại lý đến cổng
Lusun, thấy ngày nào cũng có một nhóm thợ hồ khoảng 15 người vào công ty đầu
giờ sáng, phóng viên làm quen và được một người giúp đỡ.
7 giờ 30 sáng một ngày cuối tháng 10,
trong bộ đồ lấm lem như một thợ hồ, phóng viên cùng nhóm thợ vào công ty qua
cổng phụ và nhanh chóng tìm được hố ga chứa dầu thải nằm ở cuối hành lang,
sau một lớp cửa nhà máy.
Hố ga trống nắp, miệng vương vãi đầy dầu,
mấy chiếc thùng nhựa để lăn lóc gần đó cùng chiếc ca nhựa lấm lem, nước bên
trong hố ga sủi bọt ùng ục.
Khoảng 8 giờ sáng, khi phóng viên ngụy
trang camera vừa xong thì một người đàn ông tay xách 5 chiếc can cáu bẩn đi
vào, dừng lại bên miệng hố ga. Đặt 5 chiếc can trống không xuống, anh này
quay sang dựng những chiếc thùng nhựa lên, rồi lấy chiếc ca nhựa màu đỏ thản
nhiên múc từng ca dầu đen nhợt lẫn với các loại rác thải từ dưới hố ga đổ vào
thùng nhựa.
Khi tất cả các thùng nhựa đầy, anh này bắt
đầu chiết dầu từ thùng qua những chiếc can mang theo, khi chiết không quên
lấy một miếng lưới lót ở miệng phễu để ngăn bớt rác chảy vào can. Cứ thế, cho
đến khi 5 can nhựa loại 30 lít đầy ắp dầu thải...
Nhìn
hố ga đựng dầu phi hành mà phát khiếp! Hố ga gom dầu của một công
ty ở Củ Chi
.
Ghi hình mấy ngày liên tiếp, trong vai thợ
hồ phóng viên đến bắt chuyện với người đàn ông thu gom dầu thải. H. (tên
người đàn ông) cho biết làm nghề thu mua dầu phế thải đã nhiều năm để bán lại
cho các cơ sở chế biến dầu phế thải ở thành phố và Lusun là một trong nhiều
mối lấy hằng ngày của anh.
“Tìm được công ty cho tự múc khó lắm,
không biết vì sao họ không cho vào múc mà toàn múc sẵn ra can trước. Với lại,
công ty này cho tự múc nên giá chỉ có 2 ngàn đồng/kg, tôi về lọc rác và đổ
vào phi cho lắng bớt cặn, sau đó giao thẳng cho một cơ sở làm hành phi, còn
bao nhiêu bỏ mối cho cơ sở Q.D với giá 6 ngàn đồng/kg”, H. kể.
Vừa nói chuyện, H. vừa làm công việc của
mình, đến khi 5 chiếc can đầy đến miệng thì cũng là lúc dầu trong hố ga cạn,
bên dưới toàn nước đen xì. Cầm ca nhựa khoắng thấy toàn nước màu đen sền sệt
bùn đất, rau rác, H. ném cái ca lên miệng hố ga, than: “Hôm nay được ít quá”.
Phóng viên cố ý phụ H. xách các can dầu ra
ngoài để xem thực chất công ty bán dầu thải hay cho H. tự thu gom dọn vệ
sinh. Khi ra đến gần cổng, H. xách 5 can đặt lên chiếc bàn cân, lập tức một
nữ nhân viên ra xem trọng lượng. Tổng cộng 5 can được 146 kg, H. thanh toán
284 ngàn đồng (đã trừ bì) cho kế toán và được nhân viên ở đây cấp cho tờ giấy
ra cổng. Tất cả như một quy trình đã được lập sẵn.
Theo các đại lý thu gom dầu thải, dầu hố
ga chiếm khoảng 70% lượng dầu “nguyên liệu” của các cơ sở chế biến dầu thải.
Ngoài các loại rác hữu cơ, trong dầu này còn chứa cả dầu nhớt và chất độc hại
khác khi rửa máy móc trôi xuống... Và những chất dơ bẩn, độc hại này vẫn hằng
ngày theo một chu trình chế biến hành phi bẩn đi vào bao tử của nhiều người!
Cộng đồng Việt ở Nhật
sẽ hết đường sống?
(Tệ nạn xã hội) - Cả nước Việt lẫn người Việt
đang sống ở Nhật đã cảm thấy vô cùng xấu hổ, khi clip người Việt ăn trộm ở
Nhật được phát trên đài truyền hình.
Clip được phát trên
Nippon TV và Yahoo tại Nhật sáng 13/4 hiện đang gây rúng động trong cộng đồng
người Việt đang làm việc, học tập sinh sống tại Nhật sau nhiều vụ việc tai
tiếng gần đây.
Đó là những người Việt
bị nghi ngờ đã ăn cắp một số lượng lớn mỹ phẩm trong các hiệu thuốc ở tỉnh
Kagawa. Cùng với vụ nữ tiếp viên của Vietnam Airlines, Nguyễn Bích Ngọc (25
tuổi) bị bắt ở cuối tháng 3, do cảnh sát Nhật nghi ngờ cô đã mua hàng có
nguồn gốc trộm cắp từ Nhật Bản về Việt Nam; uy tín của người Việt Nam tại
Nhật đang xuống thấp hơn bao giờ hết.
Trong clip, một người
tình nghi tên Đỗ Trung (quốc tịch Việt Nam) đã bị cảnh sát bắt giữ tại thành
phố Sakaide tỉnh Kagawa trong khi đang chạy trốn. Bốn trong 5 người bị bắt đã
bị khởi tố vì hành vi trộm cắp, trong đó có một người là nữ giới.
Theo điều tra, từ
tháng 12/2013 đến tháng 1/2014, của cảnh sát Nhật Bản đã bí mật theo dõi một
nhóm gồm 5 người Việt bị tình nghi ăn trộm mỹ phẩm và thực phẩm chức năng tại
các cửa hàng thuốc thuộc 2 thành phố Muragame và Mitoyo, ước tính giá trị
hàng hóa lên tới 188.000 yên (37 triệu đồng).
Sau khi clip này được
đưa lên facebook Cộng đồng Nhật ngữ, đã tạo nên 2 nguồn dư luận. Đầu tiên là
sự căm ghét vì hành động làm nhục quốc thể của một nhóm người lười lao động,
nhưng thích “ngồi mát ăn bát vàng” dẫn tới hành động trộm cắp. Thứ hai là sự
hoang mang của rất nhiều người Việt đang sinh sống, học tập và làm việc tại
đất nước mặt trời mọc.
Một vài người đổ lỗi
cho hoàn cảnh, như: “Mấy thằng chúng mày chưa sang nên nói hay lắm. Tao ví dụ
chúng mày sang không có việc làm, không còn tiền thì mày về Việt Nam hay đi
ăn trộm; có người còn có số đỏ, số đen.
Tao tin mày sang cũng sẽ đá tàu với
ăn cắp vặt thôi….”, liền nhận được rất nhiều gạch đá của dư luận: “Đã óc *
rồi còn tỏ ra nguy hiểm. Giờ tui hỏi một câu đơn giản: Trộm cắp là xấu hay
tốt”, hay "Có chết đói, mình cũng không ăn cắp. Biết là cuộc sống quá
bon chen, khó khăn, nhưng thiếu gì cách mà phải như vậy”.
Hầu hết comment thể
hiện sự tiếc nuối cũng như đau lòng khi thấy nhiều người Việt Nam làm việc
xấu trên đất Nhật.
“Đau lòng khi Việt Nam
có những kẻ như vậy”, em gái có nick Cobemua Dong bình luận. Còn bạn Thanh
Giau thì muốn có biện pháp mạnh hơn: “Tống về nước, phạt tiền thật nặng cho
chừa và cảnh cáo nhưng người chưa bỏ tật xấu này”. Có bạn còn khẳng định: “Ở
Việt Nam thì còn xem hoàn cảnh của bạn khổ đến mức nào. Chứ đi ra nước ngoài
thì khác. Chỉ cần bạn làm một việc xấu, người ta đánh giá cả dân tộc bạn hiểu
chưa”.
Nổi bật nhất là sự lo
lắng cũng như hoang mang của cộng đồng Việt tại Nhật. Cuộc sống của họ vốn đã
khó khăn, tủi nhục; sau những chuyện kia, có lẽ còn kinh dị hơn.
“Nói thế nào đi nữa,
ăn trộm ăn cắp là không được rồi, bênh vực gì chứ. Đủ chân đủ tay không chịu
lao động, ăn cướp sức lao động của người khác. Đi đâu nói là người Việt cũng
bị nhìn từ đầu đến chân. Con sâu làm rầu nồi canh. Chỉ khổ các du học sinh
sau này không có việc làm. Cuộc sống càng thêm khó khăn. Cứ thế này chắc một
thời gian nữa Nhật sẽ không dám nhận lao động Việt nữa”, bạn TanhThuc Love
quan ngại.
“Nhục như chó! Đưa lên
tivi thế này thì còn mặt mũi gì mà đi làm đây”, Nguyen Thuong, lao động ở
Nhật tức giận.
Còn bạn Son Tran Huy
bức xúc: “Nhục nhã đến mức này đấy. Cứ nhắc đến Việt Nam là chỉ thấy ăn trộm,
ăn cắp. Nhiều khi đi tàu mà không dám nói tiếng Việt, chỉ sợ người Nhật nghe
được họ ghét”.
Người Nhật là dân tộc
nổi tiếng về sự siêng năng, cần cù. Họ lao động vất vả gấp đôi người Việt Nam
chúng ta. Theo đó, họ cực ghét những kẻ ăn cắp vặt, lười lao động, còn đánh
cắp công sức của người khác.
Thế nên, ở Nhật rất ít ăn cắp vặt, cửa hàng hoặc
quán xá nhỏ của họ ít biện pháp an ninh. Và đó là thời cơ để nhiều người Việt
Nam chúng ta ở Nhật thể hiện sự khôn lõi, lợi dụng sự lỏng lẻo an ninh của
người bản địa để ăn trộm.
Khi sự khôn lõi của người Việt thể hiện không đúng
chỗ, khiến cả một một dân tộc phải xấu hổ; nhiều người Việt Nam khác ở Nhật
chịu sự kỳ thị không đáng có.
Xem thêm clip: Nhật
bắt nhóm người tuồn hàng ăn cắp cho tiếp viên Hàng không Việt Nam (nguồn You
Tube)
Quỳnh Như
Mơi quí vị Xem Video Clip
Chiêu đaĩ viên VN bị bắt vì tội ăn cắp ở Nhật
|
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc và cho Ý kiến.