Báo
động an toàn tài chính VN?
Cập nhật: 14:18 GMT - thứ ba, 29 tháng 4, 2014
Giới chuyên gia vừa lên tiếng cảnh báo về an toàn tài chính quốc gia của Việt Nam, với tình trạng nợ công quá cao, nợ xấu chưa có hướng xử lý hiệu quả trong lúc ngân sách vẫn trong tình trạng bội chi.
Các bài liên quan
- Kế hoạch
vay trả nợ
của VN năm 2014 - BBC Vietnamese -
Kinh tế
- Kinh tế toàn cầu đang ở "bước ngoặt"
- VN 'cần hỗ
trợ doanh nghiệp tư
nhân'
Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng vừa phê duyệt kế hoạch trả nợ trong năm
2014, theo đó chính phủ phải trả gần 210 nghìn tỷ đồng.
|
|||||
Preview by Yahoo
|
|||||
Chủ đề liên quan
Theo cách tính hiện nay của giới chức, nợ công của Việt Nam không bao gồm nợ được chính phủ bảo lãnh và nợ đọng xây dựng căn bản. Với cách tính này, nợ công hiện chiếm khoảng dưới 60% GDP.
Tuy nhiên, nếu tính đủ để gộp các khoản trên, "nợ công phải lên tới gần 100% GDP", trang tin VnExpress.net dẫn lời Viện trưởng Viện Kinh tế Việt Nam Trần Đình Thiên nói tại Diễn đàn Kinh tế Mùa xuân 2014 được tổ chức hôm 28-29/4.
'Khả năng thanh toán nợ công yếu'
Theo chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành, có nhiều cách diễn giải khác nhau về tình trạng nợ công.
"Nhà nước có thể tính nợ công của nhà nước trung ương gồm các khoản nhà nước trực tiếp đi vay từ các nguồn trong nước hoặc nước ngoài, cùng một số các khoản nợ mà nhà nước bảo lãnh," ông Bùi Kiến Thành nói với BBC Tiếng Việt.
"Ngoài ra còn các khoản nợ công của chính quyền địa phương. Rồi còn các khoản nợ của các công ty thuộc sở hữu nhà nước. Định nghĩa nợ công gồm những khoản nào và vấn đề mỗi người hiểu một cách. Chính phủ [Việt Nam] hiểu theo cách hẹp nhất, còn các chuyên gia lại hiểu theo cách rộng hơn," ông Thành nói thêm.
"Việt Nam đi vay về làm chưa xong đã hỏng, bị rút ruột công trình, bị tham nhũng bớt xét, cho nên không
tạo được hiệu quả kinh tế mong muốn khi đi vay."
Chuyên gia kinh tế Bùi Kiến Thành
Tuy nhiên, theo ông Bùi Kiến Thành thì tác động của khoản nợ công đối với nền kinh tế một nước không hoàn toàn phụ thuộc vào tỷ lệ nợ so với GDP của nước đó, mà còn vào nhiều yếu tố khác.
"[Con số] nợ công của Hoa Kỳ cũng không hoàn toàn chính xác. Nợ công của chính phủ liên bang, của các chính phủ tiểu bang, của các thành phố, v.v... cộng lại sẽ không phải là 100% GDP mà có thể lên tới vài trăm phần trăm."
"Hay như ở Nhật, con số nợ công lên tới 240% GDP."
"Khả năng thanh toán được khi nợ công đáo hạn mới là quan trọng. Nếu có khả năng thì [nợ công] bằng 100% GDP cũng không sao, nhưng nếu không có khả năng thì 30-40% cũng đã là vấn đề rồi."
"Nền kinh tế Việt Nam trong lúc này khiến tôi thấy lo lắng. Không chỉ là ở khả năng thanh toán nợ công mà còn ở hiệu quả đầu tư của những khoản nợ công đó nữa."
"Các nước khác đi vay về để làm các công trình cơ sở hạ tầng, chất lượng tốt, làm một lần dùng được 50, 60 năm. Còn Việt Nam đi vay về làm chưa xong đã hỏng, bị rút ruột công trình, bị tham nhũng bớt xét, cho nên không
tạo được hiệu quả kinh tế mong muốn khi đi vay."
"Do vậy, tôi e rằng nền kinh tế Việt Nam không tạo được đủ luồng tiền để giải quyết vấn đề nợ công."
'Chưa có giải pháp cho nợ xấu'
Ngoài vấn đề nợ công, thì nợ xấu lâu nay đã là điều khiến giới chuyên gia lo lắng.
Nợ xấu "nếu tiếp tục duy trì như hiện nay thì nguy hiểm," VnExpress
dẫn lời Tiến sỹ Trần Đình Thiên nói tại Diễn đàn Kinh tế Mùa xuân 2014.
Thế còn chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành nhận định: "Hiện chưa có giải pháp nào cho việc xử lý nợ xấu."
"VAMC mua nợ xấu nhưng lại không trả tiền mà chỉ trả trái phiếu đặc biệt để quét cả đống nợ xấu đó vào kho của VAMC, nhằm làm sạch sổ sách cho các ngân hàng và doanh nghiệp, tạo điều kiện cho các doanh nghiệp và ngân hàng này có thể tiếp tục vay và cho vay"
Chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành
Mới đây, Bấm trang
tin điện tử
của Chính phủ công bố số liệu tổng nợ xấu tính đến cuối 2/2014 là khoảng 307 nghìn tỷ, tương đương khoảng 9,7% tổng dư nợ.
Tuy nhiên, trong số này, có khoảng 185 nghìn tỷ được đưa vào tái cơ cấu nên không bị coi là nợ xấu.
Chuyên gia tài chính Bùi Kiến Thành bình luận: "Nhiều khoản nợ xấu đã không được trả mà lại được cấu trúc lại, cho vay nợ mới để trả nợ cũ, thì đó vẫn là các khoản nợ cũ nhưng được mang lốt mới."
"Việc thành lập VAMC (công ty
quản lý tài sản) để mua nợ xấu chỉ là giải pháp nhất thời chứ không giải quyết được nợ xấu. VAMC mua nợ xấu nhưng lại không trả tiền mà chỉ trả trái phiếu đặc biệt để quét cả đống nợ xấu đó vào kho của VAMC, nhằm làm sạch sổ sách cho các ngân hàng và doanh nghiệp, tạo điều kiện cho các doanh nghiệp và ngân hàng này có thể tiếp tục vay và cho vay."
"Đó chỉ là biện pháp hành chính tạm thời. Còn việc giúp doanh nghiệp phục hồi và phát triển thì VAMC không có phương tiện để làm."
Trong số các khoản nợ xấu, có một phần không nhỏ là khoản các ngân hàng cho các doanh nghiệp nhà nước vay.
Tại một cuộc hội thảo hồi cuối 12/2013, Quyền Viện trưởng Viện Chính sách công
và quản lý thuộc Đại học Kinh tế Quốc dân Phạm Thế Anh cho rằng các khoản nợ xấu của khu vực doanh nghiệp nhà nước mới là rủi ro tiềm tàng lớn nhất đối với nợ công của Việt Nam, bởi có khả năng sẽ phải dùng tới ngân sách nhà nước để trang trải những khoản nợ xấu này, Thời báo Kinh tế Bấm tường thuật.
Chính phủ là chủ sở hữu các doanh nghiệp này, nhưng trách nhiệm của chính phủ đối với các khoản vay đó ra sao lại là điều chưa được làm rõ, theo ông Bùi Kiến Thành.
"Đó là một cách để chính phủ chạy khỏi trách nhiệm của mình," ông Thành nói thêm.
Ngân sách thâm hụt
Vấn đề thâm hụt ngân sách cũng khiến cho bức tranh kinh tế Việt Nam không mấy sáng sủa.
Theo số liệu chính thức, mức tăng trưởng GDP năm ngoái đạt 5,42%, tuy cao hơn 2012 nhưng vẫn thấp hơn mục tiêu đề ra 5,5%. Trong lúc đó mức bội chi ngân sách năm 2013 cao hơn nhiều so với mức dự toán 4,8%.
"Chính phủ đã phải xin Quốc hội nâng mức trần vay lên 5,3% do bội chi quá lớn mà không có gì bù đắp nên phải đi vay. Bởi đã vượt qua trần vay rồi nên phải xin Quốc hội nâng trần lên để Chính phủ đi vay tiếp," ông Bùi Kiến Thành nói.
"Vấn đề thu chi ngân sách rất nghiêm trọng. Chúng ta thực sự cần nhìn lại tình hình kinh tế Việt Nam. Phải ra khỏi ảo tưởng để đi vào thực tế, phải tạo mọi điều kiện để các doanh nghiệp phát triển mới có thể giải quyết được vấn đề phát triển kinh tế, bội chi ngân sách hay nợ công, nợ khó đòi," chuyên
gia tài chính này cảnh báo.
'Dân
phải trả trăm loại lệ phí'
Ama Tây Nguyên
Bài gửi tới Diễn đàn BBC
Cập nhật: 09:55 GMT - thứ ba, 29 tháng 4, 2014
'Người dân giật mình vì có quá nhiều các khoản phí và lệ phí'
Nói ra chắc chắn những người Việt đang sống ở nước ngoài phải giật nảy mình bởi ngoài các loại thuế ra còn tới 357 khoản phí và 75 khoản lệ phí mà dân Việt Nam đang oằn lưng gánh chịu.
Phí và lệ phí này được tổ chức thu trên phạm vi cả nước từ năm 2002 đến nay, trong đó thẩm quyền quyết định của trung ương 393 khoản, phân cấp thẩm quyền quyết định định cho địa phương 39 khoản.
Các bài liên quan
- VN đình chỉ thêm cán bộ để điều tra
- Vốn
FDI vào Việt
Nam giảm 50%
- Việt
Nam: '2014 là năm của
xuất khẩu'
Chủ đề liên quan
Trên thực tế từ hồi nào đến giờ ở những vùng nông thôn
như quê tôi, dân cứ thấy chính quyền địa phương báo dân đóng thì đóng chứ chẳng mấy người tìm hiểu nó là những thứ phí, lệ phí gì.
Nhưng mới chiều 11/4/2014, tại phiên giải trình về chấp hành pháp luật về phí và lệ phí trong 12 năm
thực hiện Pháp lệnh này trước Ủy ban Tài chính
Ngân sách của Quốc hội được phát lên truyền hình người dân mới giật mình vì quá ư là nhiều các khoản phí và lệ phí.
Dài dòng lệ phí
Bạn đọc không tin sao? Kể hết các khoản thì nó dài dòng quá, xin chỉ đưa một số phí, lệ phí mà các hộ gia đình ở quê tôi năm nào cũng phải đóng để làm tin, gồm:
Thuỷ lợi phí.
Phí kiểm nghiệm thuốc dùng cho động vật, thực vật.
Phí xây dựng.
Phí đo đạc, lập bản đồ địa chính.
Phí thẩm định cấp quyền sử dụng đất.
Phí kiểm dịch động vật, thực vật.
Phí kiểm nghiệm chất lượng động vật, thực vật.
Phí kiểm tra vệ sinh thú y.
Phí bảo vệ nguồn lợi thuỷ sản…
Ấy trời đất ơi, riêng các loại phí người dân nông thôn
thuộc thành phần bần cùng nhất của các ngành nghề khác trong xã hội kê ra đã muốn mỏi tay chứ chưa nói tới các lĩnh vực khác.
Thêm nữa, ở các cơ quan hành chính cấp huyện, cấp xã còn bày ra lắm trò thu phí và lệ phí… chẳng giống ai, đơn cử:
phí đăng ký khai sinh;
phí bản sao giấy khai sinh;
phí đăng ký kết hôn;
phí đăng ký khai tử;
phí chứng thực hồ sơ đi học;
phí chứng thực hồ sơ đi làm;
phí đăng ký hộ khẩu thường trú;
phí xác nhận hộ khẩu;
phí cắt chuyển khẩu;
phí cấp đổi sổ hộ khẩu vì thay đổi địa giới hành chính;
phí xác nhận hộ tịch;
phí cấp giấy chứng minh nhân dân;
phí đăng ký tạm trú, tạm vắng…
"Tùy theo nhận định của từng cấp đơn vị hành chính mà mỗi nơi sẽ quy định các loại phí theo các
cách khác nhau khiến cho việc quyết định loại phí; mức phí; cách thức tổ chức thu, nộp, quản lý, sử dụng không đồng bộ, chồng chéo lên nhau"
Mỗi các khoản phí này phí thấp nhất cũng 10.000 đồng, cao nhất lên đến vài ba trăm
ngàn, có khi đến cả triệu đồng như phí xây dựng, phí thẩm định cấp quyền sử dụng đất…
Có một điều là tất cả những người đóng các phí này đều không nhận được biên lai, có
chăng nữa thì là cái hóa đơn thu tiền có đóng dấu treo (đóng ở góc trái) của ủy ban xã hoặc ủy ban huyện mà thôi.
Rồi các loại phí ở các lĩnh vực khác như:
Phí thuộc lĩnh vực công nghiệp, xây dựng bốn loại.
Phí thuộc lĩnh vực thương mại, đầu tư tám loại.
Phí thuộc lĩnh vực giao thông vận tải 13 loại.
Phí thuộc lĩnh vực thông tin, liên
lạc bốn loại.
Phí thuộc lĩnh vực văn hoá, xã hội bốn loại.
Phí thuộc lĩnh vực giáo dục và đào tạo hai loại.
Phí thuộc lĩnh vực y tế tám loại...
Việt Nam có nhiều loại phí liên quan đến giao thông
Pháp lệnh phí và lệ phí có quy định là: Hội Đồng Nhân Dân tỉnh, Thành phố trực thuộc Trung ương quyết định thu phí, lệ phí nhưng lại được phân cấp cho Uỷ Ban Nhân Dân cùng
cấp xem xét số tiền thu ‘theo tình hình thực tế của địa phương’ rồi trình lên.
Như vậy, tùy theo nhận định của từng cấp đơn vị hành chính mà mỗi nơi sẽ quy định các loại phí theo các
cách khác nhau khiến cho việc quyết định loại phí; mức phí; cách thức tổ chức thu, nộp, quản lý, sử dụng không đồng bộ, chồng chéo lên nhau.
Dân than ‘đau hơn cả là phí đường bộ’, mỗi xe điện, xe gắn máy, xe du lịch, xe khách, xe tải… ngoài việc đóng phí bắt buộc hàng năm với từng loại xe, song bất kỳ loại xe nào hễ đi qua trạm thu phí đều phải mua vé qua trạm theo quy định, ít là 10.000 đồng, nhiều lên tới 50-80 ngàn đồng.
Trả lời báo chí về vấn đề này, Thứ trưởng Bộ Giao thông Vận tải Nguyễn Hồng Trường cho biêt chỉ thu phí những đoạn đường thuộc diện đường BOT.
Tìm hiểu mãi mới được biết: BOT là tên viết tắt của
Built-Operation-Transfer, có nghĩa Xây dựng -Vận hành - Chuyển giao. Rõ ràng hơn là Chính Phủ kêu gọi các công ty, nhà
thầu bỏ vốn xây dựng trước (Built) thông
qua đấu thầu, sau đó khai thác vận hành một thời gian (Operation) và sau cùng là chuyển giao (Transfer)
lại cho nhà nước sở tại.
Vậy thì ở Việt nam rất ít những tỉnh lộ, quốc lộ được xây dựng 100% vốn của nhà nước mà hầu hết thuộc diện đường BOT, sau khi khai thác vận hành chưa kịp bàn giao cho Nhà
nước thì đường đã hư hỏng thì hết đời cha đến đời con, đời cháu cứ phải còng lưng đóng phí đường dài dài.
Bài viết gửi tham gia Diễn đàn của BBC thể hiện quan điểm riêng của Ama Tây Nguyên từ Đắc Nông, Việt Nam.
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc và cho Ý kiến.