Cả nước bị lừa
Châu Hiền Ly (Bộ đội tập kết 1954) - Năm 1954 sau khi thắng Pháp, tại
sao hơn 1 triệu người Bắc phải bỏ lại nhà cửa ruộng vườn di cư vào miền Nam?
Sau năm 1975, tại sao dân miền Nam không ồ ạt di cư ra Bắc sinh sống để được
hưởng những thành quả của CNXH mà chỉ thấy hàng triệu người Bắc lũ lượt kéo
nhau vào Nam lập nghiệp? Tại sao sau khi được “giải phóng” khỏi gông cùm của
Mỹ-Ngụy, hàng triệu người phải vượt biên tìm tự do trong cái chết gần kề, ngoài
biển cả mênh mông? Tại sao nhân viên trong các phái đoàn CS đi công tác thường
hay trốn lại ở các nước tư bản dưới hình thức tị nạn chính trị?...Tất cả
những thành phần nêu trên, họ muốn trốn chạy cái gì?...
*
Đã hơn 3 thập kỷ trôi
qua, làm ăn cực nhọc là thế, thành tựu không thể nói là nhỏ, thế mà khoảng cách
phát triển của VN so với thế giới sao vẫn xa vời! Không định thần nhìn nhận lại
tất cả, không khéo chúng ta sẽ ngày càng đi sâu vào con đường đi làm thuê, đất
nước có nguy cơ trở thành đất nước cho thuê với triển vọng là bãi thải công
nghiệp của các quốc gia khác! Giữa lúc thế giới đang bước vào thời kỳ kinh tế
trí thức!
150 năm đã trôi qua,
nhưng bài học này còn nguyên vẹn. Đó là 80 năm nô lệ, 40 năm với 4 cuộc chiến
tranh lớn (Pháp, Mỹ, Cam Bốt, Tàu) - trong đó 3 thế hệ liên tiếp gánh chịu
những hy sinh khốc liệt, 35 năm xây dựng trong hòa bình với biết bao nhiêu lận
đận, và hôm nay VN vẫn còn là một nước chậm tiến.
Thảm kịch của đảng cộng
sản thực ra đã bắt đầu ngay từ ngày 30-4-1975. Sự bẽ bàng còn lớn hơn vinh
quang chiến thắng. Hòa bình và thống nhất đã chỉ phơi bày một miền Bắc xã hội
chủ nghĩa thua kém miền Nam, xô bồ và thối nát, về mọi mặt. “Tính hơn hẳn” của
chủ nghĩa Mác-Lênin trở thành một trò cười. Sự tồi dở của nó được phơi bày rõ
rệt cùng với sự nghèo khổ cùng cực của đồng bào miền Bắc.
Nhìn lại sau hơn nữa thế
kỷ dưới chế độ CS, hàng loạt các câu hỏi được đặt ra:
- Năm 1954 sau khi thắng
Pháp, tại sao hơn 1 triệu người Bắc phải bỏ lại nhà cửa ruộng vườn di cư vào miền
Nam?
- Sau năm 1975, tại sao
dân miền Nam không ồ ạt di cư ra Bắc sinh sống để được hưởng những thành quả
của CNXH mà chỉ thấy hàng triệu người Bắc lũ lượt kéo nhau vào Nam lập nghiệp?
- Tại sao sau khi được
“giải phóng” khỏi gông cùm của Mỹ-Ngụy, hàng triệu người phải vượt biên tìm tự
do trong cái chết gần kề, ngoài biển cả mênh mông?
- Tại sao nhân viên
trong các phái đoàn CS đi công tác thường hay trốn lại ở các nước tư bản dưới
hình thức tị nạn chính trị?
Tất cả những thành phần
nêu trên, họ muốn trốn chạy cái gì?
- Tại sao đàn ông của
các nước tư bản Châu Á có thể đến VN để chọn vợ như người ta đi mua một món
hàng?
- Tại sao Liên Xô và các
nước Đông Âu bị sụp đổ?
- Tại sao lại có sự cách
biệt một trời một vực giữa Đông Đức và Tây Đức, giữa Nam Hàn và Bắc Hàn?
- Tại sao nước ta ngày
nay phải quay trở lại với kinh tế thị trường, phải đi làm công cho các nước tư
bản?
- Tại sao các lãnh tụ CS
lại gởi con đi du học tại các nước tư bản thù nghịch?
Hỏi tức là trả lời: người
VN đã bỏ phiếu bằng chân từ bỏ một xã hội phi nhân tính. Mọi lý luận phản biện
và tuyên truyền của nhà nước cộng sản đều trở thành vô nghĩa.
Sự thực đã quá hiển
nhiên nhưng đảng cộng sản không thể công khai nhìn nhận. Họ không thể nhìn nhận
là đã hy sinh bốn triệu sinh mệnh trong một cuộc chiến cho một sai lầm. Nếu thế
thì họ không còn tư cách gì để nắm chính quyền, ngay cả để hiện diện trong sinh
hoạt quốc gia một cách bình thường.
Nhìn nhận một sai lầm
kinh khủng như vậy đòi hỏi một lòng yêu nước, một tinh thần trách nhiệm và một
sự lương thiện ở mức độ quá cao đối với những người lãnh đạo cộng sản. Hơn nữa
họ đã được đào tạo để chỉ biết có bài bản cộng sản, bỏ chủ nghĩa này họ chỉ là
những con số không về kiến thức. Cũng phải nói là trong bản chất con người ít
ai chịu từ bỏ quyền lực khi đã nắm được.
Thế là sau cuộc cách
mạng long trời lở đất với hơn ba chục năm khói lửa, máu chảy thành sông, xương
cao hơn núi, Cộng sản Hà Nội lại phải đi theo những gì trước đây họ từng hô hào
phá bỏ tiêu diệt. Từ ba dòng thác cách mạng chuyên chính vô sản, hy sinh hơn
bốn triệu mạng người, đi lòng vòng gần nửa thế kỷ, Cộng sản Hà Nội lại phải rập
khuôn theo mô hình tư bản để tồn tại.
Hiện tượng “Mửa ra rồi
nuốt lại” này là một cái tát vào mặt các nhà tuyên giáo trung ương.
Cách mạng cộng sản đã
đưa ra những lý tưởng tuyệt vời nhất, cao cả nhất, đã thực hiện những hành động
anh hùng vô song, đồng thời cũng gieo vào lòng người những ảo tưởng bền vững
nhất. Nhưng thực tế chuyên chính vô sản đã diễn ra vô cùng bạo liệt, tàn khốc,
chà đạp man rợ lên đạo lý, văn hóa và quyền con người ở tất cả các nước cộng
sản nắm chính quyền. Sự dã man quỷ quyệt mánh lới và sự bất nhân khéo che đậy
của Cộng sản chưa hề thấy trong lịch sử loài người.
Con người có thể sống
trong nghèo nàn, thiếu thốn. Nhưng người ta không thể sống mà không nghĩ, không
nói lên ý nghĩ của mình. Không có gì đau khổ hơn là buộc phải im lặng, không có
sự đàn áp nào dã man hơn việc bắt người ta phải từ bỏ các tư tưởng của mình và
“nhai lại” suy nghĩ của kẻ khác.
Nền chuyên chính vô sản
này làm tê liệt toàn bộ đời sống tinh thần của một dân tộc, làm tê liệt sự hoạt
động tinh thần của nhiều thế hệ, làm nhiều thế hệ con người trở thành những con
rối, những kẻ mù chỉ biết nhai như vẹt các nguyên lý bảo thủ giáo điều...
Công dân của nhà nước
cộng sản luôn luôn sợ hãi, luôn luôn lo lắng không biết mình có làm gì sai để
khỏi phải chứng minh rằng mình không phải là kẻ thù của chủ nghĩa xã hội.
Cơ chế quyền lực cộng
sản tạo ra những hình thức đàn áp tinh vi nhất và bóc lột dã man nhất. Vì vậy
công dân trong các hệ thống cộng sản hiểu ngay điều gì được phép làm, còn điều
gì thì không. Không phải là luật pháp mà là quan hệ bất thành văn giữa chính
quyền và thần dân của nó đã trở thành “phương hướng hành động” chung cho tất cả
mọi người.
Cơ chế hiện nay đang tạo
kẽ hở cho tham nhũng, vơ vét tiền của của Nhà nước. Nhưng cái mà chúng ta mất
lớn nhất lại không phải là mất tiền, mất của, dù số tiền đó là hàng chục tỉ,
hàng trăm tỉ. Cái lớn nhất bị mất, đó là suy đồi đạo đức. Chúng ta sống trong
một xã hội mà chúng ta phải tự nói dối với nhau để sống...
Bác và đảng đã gần hoàn
thành việc vô sản hóa và lưu manh hóa con người VN (vô sản lưu manh là lời của
Lê Nin). Vô sản chuyên chính (đảng viên) thì chuyển sang làm tư bản đỏ, còn vô
sản bình thường (người dân) trở thành lưu manh do thất nghiệp, nghèo đói.
Nền kinh tế Việt Nam bây
giờ chủ yếu là dựa trên việc vơ vét tài nguyên quốc gia, bán rẻ sức lao động
của công nhân và nông dân cho các tập đoàn kinh tế ngoại bang, vay nước ngoài do
nhà nước CS làm trung gian.
Huyền thoại giải phóng
dân tộc, giải phóng giai cấp do cộng sản Việt Nam dày công dàn dựng đã tan
thành mây khói khi giai cấp “vô sản” âm thầm lột xác trở thành các nhà Tư bản
đỏ đầy quyền lực và đô la.
Do vậy, lý thuyết CS dần
dần mất đi tính quyến rủ hoang dại. Nó trở nên trần trụi và lai căng. Tất cả
điều đó đã làm cho các đảng cộng sản trên toàn thế giới dần dần chết đi. Dù GDP
có tăng lên, nhiều công trình lớn được khánh thành do vay mượn Quỹ Tiền tệ Quốc
tế nhưng đạo đức xã hội cạn dần. Thực tế cho thấy rằng sức mạnh không nằm ở cơ
bắp. Vũ khí, cảnh sát và hơi cay chỉ là muỗi mòng giữa bầu trời rộng lớn nếu
như lòng dân đã hết niềm tin vào chính quyền.
Học thuyết về xây dựng
một xã hội chủ nghĩa và cộng sản chủ nghĩa chỉ là một loại lý tưởng hóa, nó là
chiếc bánh vẽ để lừa gạt dân, không hơn không kém; đảng nói một đằng, làm một
nẻo.
Chẳng hạn đảng nói “xây
dựng xã hội không có bóc lột” thì chính những đảng viên lại là những người trực
tiếp tham nhũng bóc lột người; đảng nói “một xã hội có nền dân chủ gấp triệu
lần xã hội tư bản” thì chính xã hội ta đang mất dân chủ trầm trọng; đảng nói
“đảng bao gồm những người tiên phong nhất, tiên tiến nhất” nhưng thực tế thì
đảng đầy dẫy những người xấu xa nhất, đó là những kẻ đục khoét tiền bạc của
nhân dân.
Sở dĩ ĐCSVN còn cố
giương cao ngọn cờ XHCN đã bị thiêu rụi ở tất cả các nước sản sinh ra nó vì
chúng đang còn nhờ vào miếng võ độc “vô sản chuyên chính” là... còng số 8, nhà
tù và họng súng để tồn tại!
Nhân dân đang hy vọng
rằng đảng sớm tự ý thức về tội lỗi tày trời của mình. Đảng sẽ phải thẳng thắn
sám hối từ trong sâu thẳm chứ không chỉ thay đổi bề ngoài rồi lại tiếp tục ngụy
biện, chấp vá một cách trơ trẻn.
Người dân chẳng còn một
tí ti lòng tin vào bất cứ trò ma giáo nào mà chính phủ bé, chính phủ lớn, chính
phủ gần, chính phủ xa đưa ra nữa. Họ nhìn vào ngôi nhà to tướng của ông chủ
tịch xã, chú công an khu vực, bà thẩm phán, ông chánh án, bác hải quan, chị
quản lý thị trường, kể cả các vị “đại biểu của dân” ở các cơ quan lập pháp “vừa
đá bóng vừa thổi còi” mà kết luận: “Tất cả đều là lừa bịp!”
Do đó XHCN sẽ được đánh
giá như một thời kỳ đen tối nhất trong lịch sử VN. Con, cháu, chút, chít chúng
ta nhắc lại nó như một thời kỳ... đồ đểu, vết nhơ muôn đời của nhân loại! Một
thời kỳ mà tâm trạng của người dân được thi sĩ cách mạng Bùi Minh Quốc tóm tắt
qua 2 vần thơ:
“Quay mặt phía nào cũng
phải ghìm cơn mửa!
Cả một thời đểu
cáng đã lên ngôi!”
Chẳng lẽ tuổi thanh xuân
của bao người con nước Việt dâng hiến cho cách mạng để cuối cùng phải chấp nhận
một kết quả thảm thương như thế hay sao? Chẳng lẽ máu của bao nhiêu người đổ
xuống, vàng bạc tài sản của bao nhiêu kẻ hảo tâm đóng góp để cuối cùng tạo dựng
nên một chính thể đê tiện và phi nhân như vậy?
Tương lai nào sẽ dành
cho dân tộc và đất nước Việt Nam nếu cái tốt phải nhường chổ cho cái xấu?
Một xã hội mà cái xấu,
cái ác nghênh ngang, công khai dương dương tự đắc trong khi cái tốt, cái thiện
phải lẩn tránh, phải rút vào bóng tối thì dân tộc đó không thể có tương lai!
Một kết cục đau buồn và
đổ vỡ là điều không tránh khỏi.
VIỆT
NAM - PHỎNG VẤN -
Bài đăng : Thứ tư 08
Tháng Giêng 2014 - Sửa đổi lần cuối Thứ tư 08 Tháng Giêng 2014
"Nhóm
lợi ích" sẽ bị
ảnh hưởng
ra sao từ lời
khai Dương Chí Dũng
?
Ông Phạm Quý Ngọ, thượng
tướng Công an, người bị cáo buộc mật báo tin để nguyên Cục trưởng Cục Hàng hải
Dương Chí Dũng chạy trốn.
Ảnh : trang web chính phủ
Việt Nam
Thụy My
Sau
những lời
khai chấn động
của nguyên Cục
trưởng Cục
Hàng hải Dương
Chí Dũng hôm qua, tố
cáo Thứ trưởng
Bộ Công an Phạm Quý Ngọ
là người đã mật
báo cho mình và nhận
hối lộ
nửa triệu
đô la, hôm nay 08/01/2014 tòa án Hà Nội đã quyết
định khởi
tố vụ
án làm lộ bí mật
Nhà nước theo điều
263 Luật hình sự.
Đồng thời
kiến nghị
Viện Kiểm
sát Nhân dân Tối
cao điều tra hành vi nhận hối
lộ 20 tỉ
đồng để
chuyển đổi
công năng Cảng
Sài Gòn.
Điều khiến dư luận trong và ngoài nước chú ý chính là diễn biến kịch tính của vụ « kỳ án »
này, khi Dương Chí Dũng, bị cáo đã lãnh án tử hình vì tội tham ô và cố ý làm trái quy định Nhà nước gây hậu quả nghiêm trọng trong phiên xử ngày 17/12/2013, đã khai ra cả những tên tuổi như Thứ trưởng Bộ Công an Phạm Quý Ngọ, thậm chí cả Bộ trưởng Trần Đại Quang. Các thông
tin trên đây được báo chí Việt Nam đưa tin đầy đủ và kịp thời – một điều hiếm thấy.
Có thể rút ra những nhận định gì từ các sự kiện trên đây ? Chúng tôi đã đặt câu hỏi này với nhà bình luận Phạm Chí Dũng ở Thành phố Hồ Chí Minh ngay sau
khi có kết quả của phiên tòa hôm nay.
|
RFI : Thân chào
nhà bình luận Phạm Chí Dũng, rất hân hạnh lại có dịp trao đổi với anh hôm nay. Thưa anh, anh có nhận định như thế nào về các sự kiện liên quan đến « đại án » Dương Chí Dũng đang được người dân hết sức chú ý ?
Nhà bình luận Phạm Chí Dũng : Vụ án này theo tôi là một kết quả tạm thời, chưa phải thống nhất và chưa phải là cuối cùng. Vì mọi chuyện có lẽ vẫn sẽ diễn tiến với những chiều hướng đột biến và mang tính bước ngoặt, vào một thời điểm nào đó sau này.
Giờ đây có lẽ chúng ta nên nhìn lại bức tranh vụ án xử Dương Chí Dũng, với hình ảnh đọc thơ của bị cáo này trước tòa. Đó là một hình ảnh lạ lùng, đọc thơ ca ngợi Đảng quang vinh. Điều đó làm dấy lên dư luận rằng Dương Chí Dũng có thể đã biết trước là tình hình
không đến nỗi quá xấu đối với mình. Và Dương Chí Dũng cũng hy
vọng dù cho tòa có tuyên án tử hình, thì bản thân ông ta sau
này vẫn có thể thoát án, thậm chí thoát án một cách tương đối nhẹ nhàng. Đó là việc thứ nhất.
Việc thứ hai là ngay sau khi tòa kết án tử hình đối với Dương Chí Dũng, thì đã chuyển sang vụ xử án Dương Tự Trọng, là em ruột của Dương Chí Dũng, người đã bao che và tổ chức cho Dương Chí Dũng bỏ trốn. Nhưng điều đặc biệt bất ngờ tại kỳ án này, là với sự có mặt với tư cách nhân chứng của Dương Chí Dũng, thì
tòa đã cho Dương Chí Dũng khai thoải mái, khai một cách độc lập và công bố rộng rãi cho báo chí.
Khác với một số phiên tòa kinh tế-hình sự trước đây, báo chí đã được đưa tin một cách công khai, trực tiếp và nhanh nhạy chưa từng thấy. Có thể nói là hiếm có tiền lệ !
Kể cả về một nhân vật mà Dương Chí Dũng đã
khai, đó là Thứ trưởng Phạm Quý Ngọ của Bộ Công an. Ông Phạm Quý Ngọ trước đó cũng đã bị nhiều dư luận đồn đoán về mối quan hệ đối với Dương Chí Dũng từ năm 2012, nhưng chưa có điều kiện làm rõ. Việc tòa cho Dương Chí Dũng khai, đồng thời báo chí công bố công khai về mối quan hệ rất đặc biệt giữa Phạm Quý Ngọ và Dương Chí Dũng, cho thấy một ẩn ý gì đó.
Chúng ta cũng cần nhìn lại trước đó : trong phiên tòa Dương Tự Trọng vào ngày đầu tiên xét xử, Viện Kiểm sát cũng đã đưa ra đề nghị khởi tố tội cố ý làm lộ bí mật công tác. Theo đánh giá của dư luận chung, thì việc đưa ra một đề nghị như thế có lẽ cần phải có một khoảng thời gian nhất định, chứ không phải là ngay lập tức, khi mà Dương Tự Trọng và Dương Chí Dũng đưa ra những lời khai mà Viện Kiểm sát có thể đề nghị khởi tố ngay đối với tội cố ý làm lộ bí mật công tác.
Và chúng ta cũng thấy là vừa rồi trong quá trình, kết quả xét xử sơ thẩm đối với Dương Tự Trọng, Hội đồng xét xử đã quyết định chiếu theo đề nghị của Viện Kiểm sát để yêu cầu khởi tố tội cố ý làm lộ bí mật công tác. Điều đó cho thấy có khả năng đây là một kịch bản đã được thu xếp, và việc yêu cầu khởi tố tội danh này là một bộ phận, một nội dung nằm trong kịch bản đó.
RFI : Kịch bản đó sẽ dẫn tới đâu, theo anh ?
Tôi muốn nói tới một hệ trục đặc biệt các nhân vật trong vụ án Dương Chí Dũng và Dương Tự Trọng. Đó là mối quan hệ giữa Dương Tự Trọng, Dương Chí Dũng, Phạm Quý Ngọ và có thể là một ẩn số cấp cao hơn. Đây là một phương trình hỗn hợp và là một phương trình nhiều ẩn số.
Có khả năng diễn ra hai phương án. Phương án thứ nhất phụ thuộc vào việc giải mã ẩn số đầu tiên là Dương Tự Trọng. Nếu án của bị cáo này vẫn giữ nguyên từ 18 tới 20 năm, thì án tử hình của Dương Chí Dũng cũng có thể được xem xét thay đổi. Và nếu án tử của Dương Chí Dũng cũng có
thể thay đổi theo chiều hướng nhẹ bớt, thì có lẽ phải có một nhân vật mang tính chất « thế chấp » sau đó.
Nhân vật đó là ai ? Có khả năng nhân vật đó là Phạm Quý Ngọ, hoặc một người nào đó đã cung cấp tin cho Dương Chí Dũng để bỏ trốn. Và sau đó, từ Phạm Quý Ngọ biết đâu đấy, cơ quan cảnh sát điều tra hoặc an ninh điều tra có thể lần ra những mối quan hệ ở cấp cao hơn. Đó là những ẩn số cấp cao hơn hẳn, và nằm trong phương trình hỗn hợp mà chúng tôi đã đề cập.
RFI : Như vậy thì hệ quả sẽ như thế nào, thưa anh ?
Trong trường hợp này, nhóm lợi ích sẽ bị thiệt hại nặng nề. Vấn đề là như thế. Và chúng ta cũng so sánh lại hình ảnh một kịch bản ở Trung Quốc trong năm 2013 :
vụ xử án Bạc Hy Lai ở Trùng Khánh.
Trước khi Bạc Hy Lai bị xử, thì giám đốc công an Trùng
Khánh là Vương Lập Quân cũng đã bị xét xử. Theo những đánh giá của giới quan sát ở Trung Quốc, thì Vương Lập Quân được đưa ra như một cần câu, để từ đó dẫn tới Bạc Hy Lai. Và theo tôi nhớ thì án của Vương Lập Quân cho tới giờ là không nặng, thậm chí khá nhẹ nhàng.
Nhưng như Tập Cận Bình đã xác định, « diệt cả ruồi lẫn hổ », và con hổ ở đây chính là Bạc Hy Lai, mà Tập Cận Bình, hoặc là giới lãnh đạo chủ chốt của Trung Quốc muốn nhắm tới. Điều đó cho thấy có thể có sự tái hiện kịch bản của những vụ án chính trị-hình sự-kinh tế ở Trung Quốc đối với Việt Nam.
Chúng ta cũng cần liên hệ lại một yếu tố là cách đây không lâu đã diễn ra chuyến đi của Trưởng ban Nội chính trung ương Nguyễn Bá Thanh đến Bắc Kinh. Trong phiên
tòa xử Dương Chí Dũng, ông Nguyễn Bá Thanh cũng đã đi thị sát một vòng xung quanh
văn phòng tòa án, tuy không phát biểu một điều gì cả.
Như vậy dư luận cũng đang đặt ra một giả thiết là, liệu có tác động của Nhà nước Trung Quốc, của những kịch bản Trung Quốc đến việc xử án đối với hệ trục Dương Tự Trọng- Dương Chí Dũng và Phạm Quý Ngọ hoặc là một nhân vật cấp cao nào đó của Việt Nam hay không.
Cuối cùng thì xin chúc mừng năm mới ! Vì năm mới đã diễn ra với hai sự kiện liên tục, đều gây chấn động và tiếng vang.
Sự kiện thứ nhất xảy ra ngay vào đầu năm. Đó là thông điệp chào đón năm mới của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, với những cụm từ rất ấn tượng như đổi mới thể chế, xóa độc quyền, nắm chắc ngọn cờ dân chủ, Nhà nước kiến tạo phát triển.
Và tiếp sau đó là sự kiện thứ hai : việc Dương Chí Dũng khai ra một quan chức cấp cao, đã cung cấp tin cho Dương Chí Dũng bỏ trốn. Cho dù tới nay người ta vẫn chưa thể làm rõ được quan chức cấp cao đó là ai, nhưng dư luận cho rằng không thể không có một bàn tay cấp cao nào đó nhúng
vào, để Dương Chí Dũng đã có thể được giải thoát một cách thành công
trót lọt như trước đây.
RFI : Chúng
tôi xin chân thành cảm ơn nhà bình luận Phạm Chí Dũng ở Thành phố Hồ Chí Minh đã vui lòng dành thì giờ trả lời phỏng vấn của RFI Việt ngữ hôm nay.
Ông Dương Chí Dũng khai cả bộ
trưởng Trần Đại Quang
Video: Lời khai của ông
Dương Chí Dũng liên quan đến thứ trưởng bộ CA Phạm Quý Ngọ và bộ trưởng Trần
Đại Quang (Nguồn: Tuổi Trẻ Online)
CTV Danlambao - Báo Tuổi Trẻ Online vừa công bố một đoạn clip khá đầy đủ về
lời khai của ông Dương Chí Dũng trong phiên tòa ngày 7/1/2014. Trong vai trò
nhân chứng, ông Dũng đã cung cấp thêm nhiều thông tin, bằng chứng về các khoản
hối lộ lên 1,5 triệu đô-la cho thứ trưởng bộ công an Phạm Quý Ngọ. Ngoài ra, một
số nhân vật đang giữ các vị trí quan trọng trong bộ công an và cả giới tài
phiệt cũng đã được nêu đích danh tên tuổi, chức vụ.
Đáng chú ý, bộ trưởng bộ công an Trần Đại Quang cũng xuất hiện trong lời khai của ông Dương Chí Dũng liên quan đến khoản hối lộ 20 tỷ, tức 1 triệu đô-la Mĩ cho tướng Ngọ. Bộ trưởng Quang được nói là người đã 'nêu ý kiến với anh Ngọ' để 'anh Ngọ không can thiệp hay gây khó cho danh nghiệp'.
Trong lời khai tiếp theo, ông Dương Chí Dũng kể lại buổi tiếp xúc và trao đổi riêng với ông Trần Đại Quang tại nhà bộ trưởng. Tuy nhiên, khi đang nói tiếp những vấn đề liên quan đến bộ trưởng công an Trần Đại Quang thì phía hội đồng xét xử lập tức lên tiếng cắt lời.
Dưới đây là nội dung lời khai của ông Dương Chí Dũng tại tòa có liên quan đến tướng Phạm Quý Ngọ và bộ trưởng Trần Đại Quang:
Đáng chú ý, bộ trưởng bộ công an Trần Đại Quang cũng xuất hiện trong lời khai của ông Dương Chí Dũng liên quan đến khoản hối lộ 20 tỷ, tức 1 triệu đô-la Mĩ cho tướng Ngọ. Bộ trưởng Quang được nói là người đã 'nêu ý kiến với anh Ngọ' để 'anh Ngọ không can thiệp hay gây khó cho danh nghiệp'.
Trong lời khai tiếp theo, ông Dương Chí Dũng kể lại buổi tiếp xúc và trao đổi riêng với ông Trần Đại Quang tại nhà bộ trưởng. Tuy nhiên, khi đang nói tiếp những vấn đề liên quan đến bộ trưởng công an Trần Đại Quang thì phía hội đồng xét xử lập tức lên tiếng cắt lời.
Dưới đây là nội dung lời khai của ông Dương Chí Dũng tại tòa có liên quan đến tướng Phạm Quý Ngọ và bộ trưởng Trần Đại Quang:
*
Ông Dương Chí Dũng: Kính thưa hội đồng xét
xử
Tôi nói những điều như
trước khi tôi nói, tôi đã gần như tuyên thệ rồi. Tôi nói những điều thật nhất,
bởi vì tôi là anh, tôi không thể nói những điều oan cho ai cả.
Việc tôi đưa cho anh Ngọ
20 tỷ là tiền của chị Lan, chứ không phải của tôi. Chị Lan chuyển cho một người
khác. Khi chị Lan điện thoại cho tôi, chị Lan bảo là: “Sẽ có người ở Hà
Nội chuyển cho anh, gặp người đó thì anh đừng trao đổi về số tiền này dùng để
đưa cho ai, hoặc làm gì”
Chị còn dặn tôi như thế.
Và anh Tiệp là người đưa cho tôi. Tức là có 2 người biết việc, chứ không phải
một mình tôi. Đấy là cái thứ nhất, tức là có 2 người biết.
(* Chú Thích: 'Chị Lan'
tức là bà Trương Mỹ Lan là giám đốc công ty TNHH Vạn Thịnh Phát.)
Còn một việc nữa mà hôm
nay tôi mới nói, anh Tiệp có đưa tiền cho tôi 2 lần, sau đó anh Tiệp còn còn
điện thoại hẹn tôi một lần để nói chuyện.
Anh Tiệp có nói là “Anh
yên tâm đi, tôi đã gặp và báo cáo với anh Trần Đại Quang - bộ trưởng bộ công
an, để anh Quang có ý kiến với anh Ngọ. Và anh Quang sẽ điện cho anh, để anh
Ngọ không can thiệp hay gây khó cho doanh nghiệp nữa”.
Sau đó một thời gian,
tôi có đến thăm gia đình anh Quang. Khi ngồi ở phòng khách có hai anh em, anh
Quang rất tình cờ tự nói ra những chuyện đó. Chính anh Quang bộ trưởng nói ra
và tôi cũng báo cáo với anh Quang là “Anh Ngọ có giới thiệu công ty...
(không nghe rõ) như thế, em hiện nay thì...”
Anh Quang bảo: “Chú
cứ làm đúng nguyên tắc, đúng luật. Chọn đơn vị nào có năng lực, kinh nghiệm, có
uy tín tham gia. Không phải ngại ai can thiệp cả”
- Tiếng một người trong
hội đồng xét xử cắt lời: Thôi thôi... trình bày rồi
Ông Dương Chí Dũng nói
tiếp: Vâng, riêng cái tiền ấy (20 tỷ – CTV) thì có ít nhất 2 người
biết, thế rồi tôi gặp chị Lan qua anh Minh – tổng giám đốc Cảng Sài Gòn bố trí
cho tôi và chị gặp.
Còn cái tiền 500 nghìn
đô tôi đưa sau này, khoảng 6-7 giờ tối ngày mùng 2/5, chú lái xe tôi chở đi.
Đây là tiền tôi vay của mấy người, tôi khai lúc còn ở Sài Gòn tôi báo cáo
với... (tiếng gõ vào micro cắt lời).
- Tiếng người trong hội
đồng xét xử: Thôi anh Dũng ạ, anh dừng ở đây.
CTV Danlambao ghi
danlambaovn.blogspot.com
________________________________________
* Bài liên quan:
- Ông Dương Chí Dũng xác nhận hối lộ 1,5 triệu đô cho tướng CA Phạm Quý Ngọ
- Tiết lộ chấn động: Tướng CA Phạm Quý Ngọ đã mật báo để Dương Chí Dũng trốn thoát
- Vì sao Thứ trưởng Bộ CA Phạm Quý Ngọ đột ngột “đổ bịnh”?
- Tiêu roài anh Quý Ngựa ơi
- Năm Ngựa chưa tới, đã lòi mặt Ngọ
danlambaovn.blogspot.com
________________________________________
* Bài liên quan:
- Ông Dương Chí Dũng xác nhận hối lộ 1,5 triệu đô cho tướng CA Phạm Quý Ngọ
- Tiết lộ chấn động: Tướng CA Phạm Quý Ngọ đã mật báo để Dương Chí Dũng trốn thoát
- Vì sao Thứ trưởng Bộ CA Phạm Quý Ngọ đột ngột “đổ bịnh”?
- Tiêu roài anh Quý Ngựa ơi
- Năm Ngựa chưa tới, đã lòi mặt Ngọ
Xã hội VN qua lời khai 'chạy án'
Cập nhật: 16:33
GMT - thứ tư, 8 tháng 1, 2014
Ông Dương Chí Dũng tố
cáo thứ trưởng công an lộ tin mật
Tiến sỹ Nguyễn Quang
A, một nhà bình luận ở Hà Nội, nói lời khai của ông Dương Chí Dũng cho thấy 'sự
thối nát không thể tưởng tượng nổi' ở Việt Nam.
Nhưng ông cũng nói đó
là điều tất yếu khi mà Đảng Cộng sản có đường lối như hiện nay mà một trong
những ưu tiên của họ là phát triển kinh tế nhà nước.
Các bài liên quan
- Bình
về lời khai của Dương Chí DũngNghe14:44
- Khởi
tố vụ án lộ bí mật nhà nước
- Dương
Chí Dũng ‘đưa ông Ngọ 500.000 đô’
Chủ đề liên quan
Ông Quang A nói với
BBC hôm 8/1:
"Lời khai của ông
Dũng tại tòa có thể nói sẽ là một bước đầy kịch tính và sẽ làm cho rất nhiều
người đau đầu.
"Nó bộc lộ ra một
sự thối nát không thể tưởng tượng được trong đội ngũ quan chức của Việt Nam
hiện nay.
"Từ chuyện những
người lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước ăn cắp, ăn trộm tiền, rồi đi hối lộ, đút
lót để chạy án, cho đến chuyện lập âm mưu để chạy trốn.
"Những tình tiết
đấy thực sự dư luận đã biết cũng khá lâu rồi, trước cả khi ông [Phạm Quý] Ngọ
lên Thượng tướng.
"Những người nghe
được thông tin đồn đoán ... và thấy khi mà ông ấy lên Thượng tướng cách đây hơn
5, 6 tháng thôi thì thấy có thể vụ này đã được dàn xếp mọi thứ rồi.
"Nhưng mà đến lời
khai của ông Dũng trước tòa thì có thể những tính toán đấy sẽ vỡ và thực sự
người dân sẽ được chứng kiến một màn kịch rất là gay cấn."
Mặc dù vậy ông Quang A
cũng nói trong hệ thống tư pháp "không minh bạch" ở Việt Nam khó biết
chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
"Nếu người ta
muốn làm, nếu người ta muốn điều tra cặn kẽ thì có thể tìm ra vô vàn bằng
chứng."
Vị Tiến sỹ nói các
công ty viễn thông có thể có những dữ liệu về các cuộc gọi kể cả khi gọi bằng
'sim rác' và có thể có các nhân chứng khác nữa.
Nhưng ông Quang A nói
thêm một người từng đứng đầu cơ quan điều tra sẽ là "bậc thầy" về xóa
mọi dấu vết.
'Trâu bò húc nhau'
Dù không nói cụ thể
nhưng ông Quang A cho rằng các phiên tòa như phiên xử anh em ông Dương Chí Dũng
liên quan tới cuộc đấu tranh giành quyền lực chính trị ở Việt Nam:
"Trong trường hợp
này thì trâu bò húc nhau không phải là ruồi muỗi mà có thể là nhặng cũng
chết."
Vị tiến sỹ cũng cho
rằng sự xuất hiện những nhân vật như Dương Chí Dũng hay Dương Tự Trọng là không
tránh khỏi trong bối cảnh hiện nay ở Việt Nam.
Ông nói: "Tôi đã
nhiều lần nói rằng loại trừ ông Dương Chí Dũng này thì sẽ có dăm ba ông Dương
Chí Dũng khác bởi vì cái cơ chế nó đẻ ra các ông Dương Chí Dũng như vậy.
"Chỉ có một cách giải
quyết tận gốc rễ là đến năm 2016 này Đảng Cộng sản Việt Nam có đại hội và nếu
họ khôn thì họ thay đổi đường lối của họ."
Tiến sỹ Nguyễn Quang A
"Cho nên là nếu
Việt Nam có muốn học Tập Cận Bình để 'đả cả hổ lẫn đả cả ruồi' thì có đả đến
đâu đi nữa nó vẫn sinh ra cả hổ và ruồi.
"...Nếu không đặt
kinh tế nhà nước làm chủ đạo, mà chính vì chủ đạo nên mới phải có những 'quả
đấm sắt' [các tổng công ty lớn] mà biến thành những bọc rẻ như Vinashin,
Vinalines thì sẽ không có Phạm Thanh Bình của Vinashin và Dương Chí Dũng của
Vinalines.
"Nếu mà muốn truy
như thế, tất nhiên là không thể truy cứu trách nhiệm hình sự của những người ra
đường lối, nhưng mà thực sự những người đấy là những người sinh ra nguồn gốc
của tất cả những cái này."
Ông Quang A nói Đảng
Cộng sản cần chấm dứt chính sách có nhiều ưu đãi cho doanh nghiệp nhà nước và
thậm chí sửa lại Hiến pháp một lần nữa để đi đúng hướng:
"... Chỉ có một
cách giải quyết tận gốc rễ là đến năm 2016 này Đảng Cộng sản Việt Nam có đại
hội và nếu họ khôn thì họ thay đổi đường lối của họ."
Ông Quang A nói
"hoàn toàn có khả năng" lại sửa đổi Hiến pháp một lần nữa sau kỳ đại
hội tới của Đảng.
Xã Hội Dân Sự - liều thuốc
giải độc cho dân tộc Việt Nam
Nguyễn Trung Tôn
(Danlambao) - Dân tộc Việt Nam
vốn là một dân tộc anh hùng, có truyền thống chống giặc ngoại xâm. Bởi truyền
thống quý báu đó mà trong hơn bốn ngàn năm qua, mặc dù đã nhiều lần bị giặc
Phương Bắc đô hộ tổng cộng hàng ngàn năm và giặc tây đô hộ hàng trăm năm, nhưng
bất cứ giai đoạn nào Việt Nam ta vẫn có những anh hùng hào kiệt cả nam lẫn nữ,
sẵn sàng hy sinh tuổi thanh xuân, vượt lên trên mọi nỗi sợ hãi để phát động
quần chúng cùng đứng lên chống lại kẻ thù, giành lại chủ quyền tổ quốc và danh
dự dân tộc.
Từ năm 1945 ở miền Bắc và từ năm 1975 trên cả 2
miền, dưới sự cai trị của người và chủ nghĩa Cộng sản - một chủ nghĩa ngoại lai
núp bóng dân tộc, họ đã đẩy lùi nước ta trở về với lạc hậu, biến người dân dần
dần trở nên hèn nhát và thụ động. Độc lập dân tộc, tự do, dân chủ là niềm ước
ao khao khát của bất cứ một quốc gia dân tộc nào trên thế giới, đặc biệt với
một quốc gia thuộc địa như Việt Nam trước năm 1945. Bởi sự khát khao này của
người dân Việt Nam mà Cộng sản Quốc tế đã dễ dàng thông qua ông Hồ Chí Minh để
đưa chủ thuyết của họ xâm nhập vào Việt Nam với danh nghĩa “giải phóng dân tộc,
thống nhất đất nước”. Cũng dưới danh nghĩa này mà Đảng Cộng sản đã dễ dàng quy
tụ được quần chúng. Chỉ sau khi nắm trọn quyền hành trong tay, Cộng sản Việt
Nam mới đóng chặt mọi cánh cửa với thế giới tự do bên ngoài (ngoại trừ một số
nước cùng theo chủ nghĩa Cộng sản). Từ đó tước đoạt đi những quyền căn bản của
người dân.
Dưới hình thức của các tổ chức xã hội tập hợp
dưới cái gọi là Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, đảng Cộng sản đã dễ dàng thực hiện
các bước đầu độc tư tưởng người dân. Thông qua các tổ chức xã hội như Đội Thiếu
niên HCM, Đoàn Thanh Niên CSHCM, Hội Phụ Nữ, Hội Nông Dân... đảng đã thực hiện
mọi biện pháp tuyên truyền làm biến dạng và lu mờ dần trong tâm trí quần chúng
nhân dân về quyền tự do dân chủ thực sự. Đảng tự đề cao vai trò lãnh đạo của
chính họ, triệt tiêu mọi ý thức phản kháng của nhân dân, dần dần hình thành
trong quần chúng nhân dân những suy nghĩ thụ động, phó mặc, ỷ lại và đặc biệt
là sợ hãi.
Nhờ đó đảng có thể tự tung tự tác, kể cả sử dụng
những màn kịch bầu cử để tuyên bố rằng đại đa số nhân dân tin tưởng tuyệt đối
vào sự lãnh đạo sáng suốt của đảng. Khi đã thực hiện xong chính sách “ngu để
trị” đối với đa số quần chúng nhân dân, đảng vẫn chưa yên tâm nên cũng thiếp
lập nhiều chân rết của các "tổ chức xã hội" của họ tới từng địa
phương cơ sở.
Đến khi các nước Cộng sản ở Châu Âu tan rã, Đảng
Cộng sản bắt đầu buộc phải mở cửa buôn bán với các quốc gia dân chủ bên ngoài
để tồn tại. Nhưng lúc này bởi sự đầu độc tư tưởng kèm theo sự đe dọa uy hiếp
kéo dài qua nhiều hình thức nên trong tâm trí đại đa số người dân đã không còn
nhận diện được thế nào là dân chủ thực sự, mặc dù hai từ này vẫn được đảng Cộng
sản đưa ra để mỵ lừa nhân dân và Quốc tế từ lâu.
Những năm gần đây nhờ sự phát triển của công
nghệ thông tin mà một số khá đông người dân đã được giải độc và vượt lên khỏi
nỗi sợ hãi của chính mình để thực hiện những hoạt động tích cực như chúng ta
đang thấy. Những đoàn dân oan kiên quyết đi khắp nơi kêu oan khiếu kiện. Nhiều
anh chị em trẻ mạnh dạn lên tiếng đòi tự do dân chủ. Người Việt cùng nhau xuống
đường biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Số người tham gia càng ngày càng
đông, mặc dù Đảng cộng sản đã dùng nhiều thủ đoạn đàn áp trắng trợn. Họ không
còn có thể dập tắt được những khát khao dân chủ thật sự.
Nhưng đáng tiếc là cho tới ngày nay mặc dù đại
đa số người dân đều đã trực tiếp chứng kiến hoặc chính họ là nạn nhân của những
bất công trong cuộc sống dưới tay các cán bộ đang nắm quyền nhưng phần lớn
người dân vẫn chưa thoát được sự sợ hãi để lên tiếng phản đối và đòi lại các
quyền của minh. Hầu hết còn chấp nhận cam chịu, phó mặc, hoặc ỷ lại cho một thế
lực vô hình nào đó làm thay họ.
Vậy cách nào để có thể giải độc cho đại đa số
đồng bào chúng ta không? Bởi hầu hết bà con chúng ta là nông dân, công nhân, và
dân nghèo thành thị, họ không có điều kiện tiếp cận với thông tin đa chiều,
không có thời gian để tim hiểu về dân chủ nhân quyền vì phải lo cho miếng cơm
manh áo hàng ngày của gia đình. Đây là lực lượng đông đảo, đóng vai trò hệ
trọng trong mọi đổi thay cho đất nước nhưng cũng bị nhiễm độc nhiều nhất qua hệ
thống tuyên truyền của đảng Cộng sản. Đây là một thách thức lớn cho những người
đang đấu tranh cho một nền dân chủ thực sự ở Việt Nam.
Năm 2013 đã xuất hiện một số đáng kể các hội
đoàn Xã Hội Dân Sự tại Việt Nam bất chấp các nỗ lực ngăn cản đàn áp của nhà cầm
quyền. Đây là một dấu hiệu đáng mừng cho nhân dân Việt nam. Trong năm 2014 này,
liệu các hội đoàn Xã Hôi Dân Sự có thể nhân lên nhiều, có thể giải độc tư tưởng
cho đại đa số nguời dân Việt Nam, và dần dần thay thể những tổ chức xã hội trá
hình của đảng hay không vẫn còn tùy thuộc nhiều vào quyết tâm của tất cả chúng
ta.
Tuy nhiên, điều có thể nói chắc là ước mơ trả
lại cho dân tộc Việt Nam truyền thống oai hùng bất khuất và ước mơ canh tân,
đưa những tư tưởng dân chủ tiến bộ và lòng tự trọng dân tộc thực sự tới quần chúng
nhân dân, đã và đang là hoài bão của biết bao sĩ phu, trí thức Việt suốt hơn
200 năm qua. Nỗi thôi thúc đó chưa lúc nào ngơi nghỉ và nay đang là động cơ
phía sau các nỗ lực phát triển Xã Hội Dân Sự - con đường giải thoát dân tộc với
tối thiểu đổ vỡ và thiệt hại.
Đã đến lúc giấc mơ 200 năm đó phải bắt đầu trở
thành hiện thực trong năm 2014 này.
Thanh hóa, 1/2014
No comments:
Post a Comment
Cám ơn bạn đã đọc và cho Ý kiến.